Phúc Tinh Nhỏ Chốn Điền Viên - Chương 209

Cập nhật lúc: 2025-12-04 00:57:18
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Bàn công công buồn , thảo nào tiểu cô nương Thái hậu yêu thích, cái miệng ngọt xớt quá là đáng yêu!

 

Nhược Thủy cũng : “Mời công công trong nhà nghỉ, cơm tối sắp xong .”

 

Hắn nhờ trưởng thôn cho tửu lầu trấn đặt vài mâm tiệc mang về.

 

Bàn công công xua tay, còn về thỉnh an Thái hậu, thể ở lâu, : “Tạp gia còn việc bận, thể ở lâu, lập tức rời .”

 

Hiên Viên lão phu nhân thánh chỉ sắp tới nên sớm tìm cớ lánh mặt.

 

Nhược Thủy bèn cung kính dúi một túi tiền tay Bàn công công: “Công công đường xa tới đây, cơm cũng ăn, thật sự vất vả, đây là chút tâm ý nhỏ của gia đình. Đường về kinh xa xôi, công công cầm lấy cùng các binh lính mua chút đồ ăn ngon!”

 

Bàn công công nhận lấy, nắn nắn túi tiền thấy bên trong là một tờ giấy, hiển nhiên là ngân phiếu. Hắn càng tươi hơn, con cái như thích nhất là hoàng bạch chi vật (vàng bạc): “Nhược lão gia khách sáo , tạp gia xin cáo lui !”

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Trương huyện lệnh : “Nhược , bữa rượu mừng cứ nợ đấy nhé, hôm nào đến uống!”

 

Tri phủ đại nhân cũng theo: “Không sai, bữa rượu mừng chạy ! Hôm nào bản quan cũng sẽ cùng Trương huyện lệnh qua đây ké một bữa.”

 

Tuy là Tri phủ, nhưng ngoại trừ lúc thi Đình Hoàng thượng khâm điểm Bảng Nhãn , mấy chục năm nay từng Hoàng thượng hạ chỉ ban thưởng thứ gì. Vinh dự như thế , dù là quan lớn ở kinh thành cũng cả đời khó cầu. Nhược gia nhỏ bé thế mà , cũng thơm lây, Hoàng thượng còn khen ngợi , kết giao với Nhược gia mới .

 

Các quan viên khác cũng sôi nổi tỏ vẻ tới ăn chực uống chực. Nhược gia lọt mắt xanh của Hoàng thượng !

 

Nhược Huyên cao hứng : “Tới, đều tới nhé, chỉ hôm nào, hôm nay cũng , ngày mai cũng , ngày nào cũng hết! Người Tốt công công, ngài cũng tới mỗi ngày nhé!”

 

Chỉ cần Hoàng thượng mỗi ngày đều ban cho nàng nhiều phần thưởng thế , hoan nghênh bọn họ tới mỗi ngày! Nàng mỗi ngày đều trăm lượng vàng, trăm mẫu ruộng , vàng bạc châu báu vô kể a!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-209.html.]

Mọi đều câu của Nhược Huyên chọc ! Nha đầu là miệng ngọt đơn thuần là ẩn chứa thâm ý mong nhận thưởng nhiều đây? Trẻ con ba tuổi mà khéo thế ? Nhất thời những vị quan thành tinh chốn quan trường cũng thấu .

 

Mọi khách sáo hàn huyên vài câu cáo từ về.

 

Đợi đoàn ban chỉ xa, Lôi bà t.ử vội hô: “Mau! Mau khiêng hết đồ trong!”

 

Lát nữa nhất định sẽ nhiều dân làng chạy tới xem náo nhiệt. Tiền tài thể lộ ngoài, giấu bao nhiêu bấy nhiêu! Hơn nữa nhà bà Hoàng thượng ban thưởng là đại hỷ sự, tự nhiên mời dân làng ăn tiệc. Hiện tại đầy sân đồ ngự ban, cũng cần dọn nhà mới chỗ đãi tiệc.

 

Mấy Nhược gia nhanh chóng khiêng đồ . May mắn mấy em đều khỏe, một cũng khiêng nổi một rương. Nhược Thủy, Nhược Hải và Nhược Chu thậm chí còn xếp chồng hai rương lên mà khiêng.

 

Chỉ là dân làng tới nhanh hơn dự tính của Lôi bà tử. Người Nhược gia mới dọn một phần ba thì dân làng ùa tới!

 

Nhìn thấy đầy sân đồ vật ngự ban, ai nấy hâm mộ đến mức mắt sắp rớt ngoài.

 

“Lôi bà tử, nhiều quan sai tới nhà bà là để ban chỉ ? Là Hoàng thượng ban thưởng cho nhà bà ?”

 

Lôi bà t.ử xác nhận.

 

“Chúc mừng chúc mừng! Lôi bà t.ử đại hỷ sự, mời cơm đấy nhé!”

 

“Chúc mừng Lôi bà tử! Nhà bà thành một cả huyện ! Ngay cả phần thưởng của Hoàng thượng cũng ! Hôm nay nên bày vài mâm ăn mừng ?”

 

Trước lời chúc phúc của , Lôi bà t.ử đáp: “Cần thiết! Cần thiết chứ! Tiệc rượu nhờ trưởng thôn đặt trấn ! Tối nay đều qua đây ăn tiệc nhé!”

 

Đương nhiên hâm mộ, thật lòng chúc mừng thì cũng kẻ ghen ghét đố kỵ.

 

Mẹ thằng Đại Ngưu : “Lôi bà tử, đống đều là Hoàng thượng thưởng cho nhà bà ? Hoàng thượng thưởng cái gì thế? Chậc chậc, hổ là đồ ngự ban, ngay cả cái rương cũng quý giá. Đồ bên trong chắc quý lắm nhỉ?”

 

 

Loading...