Phúc Tinh Nhỏ Chốn Điền Viên - Chương 219

Cập nhật lúc: 2025-12-05 00:09:05
Lượt xem: 36

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Trưởng thôn tức giận : “Các kiểu gì thế hả? Định gài bẫy trẻ con ! Ta cho các , sợ thì đừng trồng, đừng trồng xong thu hoạch ăn vạ Nhược gia! Trồng là việc của các ! Các thu lương thực cũng chia cho Nhược gia ! Nếu ai dám chơi , lão t.ử đuổi khỏi thôn!”

 

Mẹ Đại Ngưu xong nhạo: “ nghĩ thế, chỉ xác định một chút thôi! Nếu chắc chắn thì trồng.”

 

! Chúng ý đó, đây chẳng vì lòng rối bời, , xác nhận chút thôi mà?”

 

Trưởng thôn xua tay: “Chuyện ai mà xác định ? Các thì tùy! Giống như , sẽ trồng theo Nhược gia, lỗ lãi tự chịu, tuyệt đối liên quan đến Nhược gia! Các ai giống , tự gánh vác hậu quả thì trồng thử! Bằng thì đừng thử, kẻo hại hại !”

 

Vài hộ gia đình thiết với Nhược gia cũng quyết định trồng theo, sôi nổi lên tiếng.

 

Vĩnh Phúc gật đầu: “Trưởng thôn đúng! cũng thế! cũng theo Nhược gia trồng thêm một vụ, mạ ! Bất luận thành bại đều liên quan đến Nhược gia.”

 

Quảng Tài: “ cũng theo Nhược gia, thành cũng chẳng ! Cùng lắm mất trắng thì tốn chút sức lực và mấy cân thóc giống thôi!”

 

Trưởng thôn gật đầu: “Chính là cái lý ! Sợ thì đừng , nếu bọn trồng thành công, các sang năm trồng cũng muộn mà!”

 

Những thôn dân cũng thấy , cứ xem năm nay họ trồng thế nào, nếu thì sang năm theo cũng muộn.

 

Hiên Viên lão phu nhân những thôn dân thầm nghĩ: Gan lớn c.h.ế.t no, gan bé c.h.ế.t đói chính là đạo lý đây!

 

Có điều nhân sinh trăm thái. Dám liều thì cái của dám liều. Cẩn thận, từng bước cũng cái của từng bước. Chỉ là mỗi đều chịu trách nhiệm cho lựa chọn của .

 

Nhược Huyên nghĩ đến hiện tại tiền bạc rủng rỉnh, cây ăn quả giống nàng đang ươm trong túi Càn Khôn, nhanh sẽ , bèn : “Nhà cháu một trăm mẫu ruộng cần xới đất, còn vùng núi và đất hoang cần khai hoang. Mọi nếu bận thì ngày mai thể tới giúp xới đất và khai hoang ạ.”

 

Một trăm mẫu ruộng ngự ban cũng ở huyện Sa Khê, chỉ là ở thôn bên cạnh, cách thôn Hy Thủy xa. Nhược Huyên cũng định trồng thêm một vụ lúa nước ở đó để thu thêm lương thực. Muốn trồng thì đất xới lên !

 

Nhược Thủy gật đầu: “ , tiền công khai hoang nam một trăm văn một ngày, nữ 50 văn một ngày. Cũng thể tính theo mẫu, hai trăm văn một mẫu. Xới đất ruộng một trăm văn một mẫu, thể gọi em bạn bè thôn khác tới giúp, tiền công đều như , bao cơm trưa.”

 

Mọi , lập tức nhao nhao báo danh tham gia.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-219.html.]

 

Giá hề thấp, lúc kiếm chút tiền tiêu Tết.

 

“Nhà xới đất!”

 

cũng xới đất!”

 

“Chúng khai hoang, nhà bảy miệng ăn!”

 

“Chúng cả nhà khai hoang!”

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Nhược Thủy cao giọng : “Mọi sáng mai giờ Thìn sơ khắc xuống ruộng việc là , đến lúc đó tiền công thanh toán theo ngày, tìm đại ca và trưởng thôn để nhận tiền.”

 

“Được, ngày mai nhất định đến đúng giờ!”

 

Vì ngày mai khai hoang nên nhanh giải tán, về sớm ngủ lấy sức mai .

 

Ngày hôm .

 

Trời mới tờ mờ sáng, nhiều thôn dân mang theo nước uống, cả nhà già trẻ lớn bé cùng khai hoang. Vì thể tính theo mẫu, những nhà chăm chỉ đều nghĩ càng nhiều càng .

 

Người Nhược gia bận in sách, bà Lôi bèn dẫn mấy đứa nhỏ giám sát, loanh quanh núi hoang và đất hoang kiểm tra, tiện thể tham gia khai hoang luôn.

 

Một trăm mẫu ruộng ngự ban , Nhược Hải dẫn qua nhận mốc giới là , cần trông coi, xới xong thì nghiệm thu trả tiền.

 

Ngay lúc Nhược Huyên đang nhổ cỏ, đến đầu tóc dính đầy cỏ dại thì một chiếc một chiếc xe ngựa từ đường quan đạo xuống, hướng về phía Nhược gia.

 

Nhược Huyên tai thính, thấy tiếng vó ngựa liền ngẩng đầu về phía quan đạo, thấy một đoàn xe ngựa nối đuôi .

 

Mắt nàng xa, loáng thoáng nhận vài chiếc xe ngựa giống xe hôm qua đến đón lũ trẻ.

 

 

Loading...