Phúc Tinh Nhỏ Chốn Điền Viên - Chương 221

Cập nhật lúc: 2025-12-05 03:56:31
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Tiết Giai Kiệt cuống lên: “Không , Huyên Bảo ý thế đáng yêu! Đáng yêu giống gà con !”

 

Nhược Huyên thể hiểu nổi! Gà con bằng đóa hoa là nàng ? Đáng yêu chỗ nào? Mỏ nhọn hoắt, mổ đau điếng!

 

Nàng giống thì cũng giống đóa hoa mọc từ bụi cỏ dại, mang một vẻ di thế độc lập chứ!

 

“Lần khen thì giống hoa nhé!”

 

Tiết Giai Kiệt vội : “ , Huyên Bảo xinh như hoa !”

 

Nhược Huyên liền vui vẻ.

 

Bà Lôi buồn lũ trẻ.

 

Tiết Hải và phu nhân Lý thị đều xuống xe ngựa, hành lễ với bà Lôi: “Để lão phu nhân chê , con trai ăn vụng về. Tại hạ là Tiết Hải, đây là nội tử, hôm nay đặc biệt cùng phu nhân tới cảm tạ Huyên Bảo cứu con trai .”

 

Bà Lôi vội đáp: “Tiết lão gia khách khí , mau mời !”

 

Huyện lệnh phu nhân Diêu thị cùng hai em Trương Khiêm, Trương Liêm lúc cũng xuống xe. Ba con cùng tới, kéo Trương Khiết hành lễ với bà Lôi, tự báo gia môn xong : “Hôm nay chúng cũng chuyên môn tới cửa cảm tạ Huyên Bảo! Khiết Nhi sáng sớm nằng nặc đòi qua đây, phiền !”

 

Lúc các xe ngựa phía cũng tiến lên, sôi nổi báo danh tính, bày tỏ ý định.

 

Bà Lôi kiêu ngạo xu nịnh đón tiếp nhà. Mọi khi sai hầu khiêng lễ vật .

 

Bà Lôi vội từ chối: “Huyên Bảo cứu chỉ là tiện lời một câu, thực sự cứu bọn trẻ là các binh lính và quan sai, những lễ vật nhà thể nhận! Hơn nữa đều đưa tiền thưởng cho Huyên Bảo .”

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Tiết Hải : “Những thứ chúng tặng đều là đồ nhà , đáng bao nhiêu tiền, chút lòng thành, mong lão phu nhân đừng khách sáo.”

 

Những khác cũng nhao nhao : “ ! Đều là đồ xưởng nhà , đáng giá mấy đồng .”

 

Họ cũng dối, đồ họ tặng đúng là sản phẩm từ xưởng nhà . Họ đều tính toán kết giao lâu dài với Nhược gia, thường xuyên thì lễ vật cần quá nặng, quan trọng là để Nhược gia thấy tâm ý của họ, ngày tháng còn dài mà!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-221.html.]

 

Có điều thứ họ mang tới đều là hàng nhất trong xưởng, giá cả bên ngoài cũng hề rẻ.

 

Mấy Nhược Thủy tiếng động đều chào hỏi. Nhóm Nhược Thủy phụ trách tiếp khách nam, Lưu thị và Giang thị phụ trách tiếp nữ quyến. Sau đó họ phát hiện Nhược gia ăn bất phàm, bao gồm cả Lưu thị và Giang thị cũng thôn phụ ít kiến thức, càng cảm thấy Nhược gia đáng để kết giao.

 

Nhược Huyên phụ trách tiếp đón đám trẻ con, nàng dẫn chúng xem những con thú săn .

 

“Huyên Bảo, con thỏ! Con màu trắng kìa!” Trương Khiết thấy một con thỏ trắng muốt liền kích động reo lên.

 

Nhược Huyên hào phóng: “Được thôi, tặng tỷ đấy! Mấy con thỏ các tỷ đều thể chọn một con nhé! Chờ huấn luyện xong đám chim Nguyên Cáo thành bồ câu đưa thư, cũng sẽ tặng mỗi một con.”

 

Thỏ hoang, gà rừng thì thôi , nhưng đám trẻ thấy thế mà còn cả chim Nguyên Cáo và hươu thì kinh ngạc há hốc mồm!

 

Tiết Hải: “Huyên Bảo, đây đều là cháu săn ? Cháu cũng quá lợi hại !”

 

Trương Khiết cũng bội phục sát đất: “Huyên Bảo giỏi quá !”

 

Nhược Huyên gật đầu cái rụp: “ , mấy con đều là săn đấy!”

 

Trương Liêm gần đây cha và đại ca khen ngợi Nhược Huyên, giờ thấy ngay cả cũng Nhược Huyên thu phục, nhóc nhịn : “Ngươi dối!”

 

Cậu liếc mắt một cái là Nhược Huyên đang bốc phét!

 

Nhược Huyên lắc lắc cái đầu nhỏ: “Muội dối nha!”

 

Ba em Nhược Hàng sôi nổi lên tiếng bênh vực em gái: “ , em gái dối, đống con mồi em gái đều phần săn !”

 

“Huyên Bảo săn thú lợi hại lắm! Các thấy thôi.”

 

“Huyên Bảo b.ắ.n ná bách phát bách trúng!”

 

Trương Liêm nửa điểm cũng tin, hoài nghi bằng chứng: “Con hươu , con dê còn cao hơn cả Huyên Bảo trong miệng các đấy! Nó săn kiểu gì? Hơn nữa chúng đều vết thương, rõ ràng là mãnh thú thương, nơi mãnh thú lui tới lớn chắc chắn cho phép trẻ con bén mảng đến.”

 

 

Loading...