Phúc Tinh Nhỏ Chốn Điền Viên - Chương 223

Cập nhật lúc: 2025-12-05 03:56:33
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Nhược Hàng yên tâm về em gái, bảo hai em trai báo tin còn cũng đuổi theo.

 

Trương Khiêm mới hai câu, lúc chạy thì thấy Nhược Huyên chạy một quãng xa!

 

Hắn tăng tốc hết cỡ nhưng thế nào cũng đuổi kịp.

 

Đôi chân ngắn của Huyên Bảo rốt cuộc mà chạy nhanh như ? Dưới lòng bàn chân nàng gắn Phong Hỏa Luân ?

 

Nhược Huyên trong nháy mắt chạy tới chân núi hoang, múc một thùng nước ở bờ sông xông lên.

 

Thôn dân núi cũng chạy đến chỗ ngọn núi đang cháy!

 

Lão Chân vẫn còn đang cầm cái bật lửa phóng hỏa khắp nơi.

 

Vĩnh Phúc lớn tiếng chỉ huy : “Mọi mau dập lửa !”

 

“Ai chạy nhanh thì về nhà lấy thùng gỗ dập lửa! Trẻ con và già mau xuống núi!”

 

Quảng Tài: “Ai cuốc? Cuốc một cái rãnh ngăn lửa, cố gắng cuốc rộng một chút để ngăn lửa lan tràn!”

 

“Cây cối, chặt bỏ cây cao ở gần đó !”

 

“Mau cuốc đất núi hất dập lửa!”

 

...

 

Hai lớn tiếng chỉ huy. Thôn dân thì chạy về thôn lấy thùng nước, chặt cây, cuốc rãnh, đào đất...

 

Lão Chân còn tính nghiêm trọng của sự việc, đốt lửa lung tung, đầu thấy chạy tới dập lửa thì vội vàng chạy la lối om sòm: “Dập cái gì mà dập, lão t.ử đang khai hoang cỏ! Ngọn núi lão đầu t.ử bao thầu ! Các đừng hòng tranh cướp! Mau cút về ngọn núi bên mà khai hoang!”

 

Vĩnh Phúc nổi giận: “Ông điên hả? Nhược gia và trưởng thôn từ sớm, dùng lửa khai hoang! Hiện tại trời hanh vật khô, ông phóng hỏa đốt núi thế dễ gây cháy rừng, đến lúc đó cháy lan sang núi lớn đối diện thì các thôn lân cận đều gặp tai ương! Sẽ c.h.ế.t đấy!”

 

Các thôn dân khác cũng nhao nhao lên tiếng: “Cháy rừng chuyện đùa ! Lão Chân ông ngu ! Mau dập lửa! Thừa dịp bây giờ lan rộng, mau dập , nếu lát nữa dập cũng !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-223.html.]

 

“Lão Chân, ông c.h.ế.t hả! Lát nữa ông đây sẽ tính sổ với ông! Mọi mau dập lửa, lát nữa cháy to, tàn lửa bay lung tung, chỉ núi lớn đối diện mà đống củi trong thôn cũng khả năng bắt lửa! Đừng để thiêu rụi cả cái thôn !”

 

“Lão Chân, ông lười biếng thì thôi , đừng ác, phóng hỏa đốt núi là trọng tội đấy, ông đúng là gan to bằng trời! Tự ông c.h.ế.t thì đừng hại khác!”

 

“Mau cứu hỏa , nhiều với lão gì?”

 

...

 

“Các đây là ghen tị vì nghĩ cách chứ gì! Không dập lửa! Sợ cái gì, cách xa như thể cháy sang núi lớn và thôn ! Đống lửa lão t.ử tốn bao công sức mới nhóm , để cho nó cháy lan thành mảng! Các tưởng dễ lắm !”

 

Hắn châm lửa khắp nơi, thấy cháy lan chứ?

 

“Các dập lửa! Ai dập tắt thì đền tiền cho ! Ta cho các , đừng hòng cướp công của !”

 

Lão Chân lao ngăn cản những đang dập lửa, cho bọn họ dập tắt đám cháy.

 

Mụ Đàm cũng hùa theo chồng, chạy lên ngăn cản những thôn dân đang dùng cuốc xúc đất dập lửa.

 

Chân Nghi chạy tới giữ chặt hai , khẩn khoản: "Cha, nương, cháy rừng chuyện đùa ! Sao hai hồ đồ như ? Mau để dập lửa !"

 

Mụ Đàm thẳng tay tát "bốp" một cái mặt Chân Nghi, mắng nhiếc: "Con ranh , mày giúp ai đấy hả! Tao với cha mày đang kiếm bạc từ việc khai hoang! Mày còn mau qua đỉnh núi đối diện mà đốt cỏ ?"

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Nhược Huyên đang ôm một thùng nước chạy vội lên, thấy cảnh đó liền tung chân ngắn đá một cái khiến mụ Đàm ngã sấp mặt đống cỏ!

 

Chưa hả giận, cô bé sang đá tiếp một cước lão Chân. Lão Chân đá bất ngờ, lảo đảo quỳ rạp xuống đất, cả chồm về phía , suýt chút nữa thì lao đầu biển lửa.

 

Nhược Huyên chẳng thèm liếc một cái, sang lớn với : "Mọi đừng bọn họ, mau dập lửa !"

 

Nói xong, Nhược Huyên hắt mạnh thùng nước trong tay ngoài.

 

Thùng nước thêm một giọt Nhược Thủy, hắt liền dập tắt một mảng lửa lớn. Dòng nước lan tràn đến , ngọn lửa ở đó liền tắt ngấm.

 

 

 

Loading...