Phúc Tinh Nhỏ Chốn Điền Viên - Chương 228

Cập nhật lúc: 2025-12-05 03:56:38
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Nhiều thôn dân cũng yên tâm, hẹn mà cùng khỏi nhà, lên núi xem xét. Thế là gần như cả thôn cùng lên núi kiểm tra nữa.

 

Mọi kiểm tra kỹ càng từng ngóc ngách, xác nhận núi còn một đốm lửa nào mới thở phào nhẹ nhõm!

 

Trưởng thôn chắp tay vái trời: "Ông trời phù hộ, thật sự ban cho một trận mưa đúng lúc!"

 

Mọi cũng sôi nổi bái vọng trời cao.

 

Nhược Thủy với thôn dân: "Lần vất vả cho , tối nay mời tất cả đến nhà dùng bữa."

 

Hắn bảo Nhược Chu tửu lầu đặt tiệc.

 

Thôn dân xong xua tay lia lịa: "Không cần khách sáo thế , tối qua mới ăn ở nhà , hôm nay cần ."

 

" đấy! Lửa do các đốt, cần gì mời cơm. Nhược Thủy, đừng khách sáo."

 

"Chúng về nhà ăn là , đừng bày vẽ tốn kém." ...

 

Nhược Thủy kiên quyết: "Tiệc rượu đặt , đừng khách sáo nữa, nhất định đến đấy!"

 

Tuy cháy rừng do họ đốt, nhưng cũng từ việc nhà họ khai hoang mà . Cả thôn liều giúp dập lửa, về tình về lý đều nên mời một bữa cơm. Không chỉ mời ăn, còn định trả tiền công cho nữa. Món nợ ân tình , Nhược gia xin ghi nhớ.

 

Thấy Nhược Thủy kiên quyết, mới đồng ý.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-228.html.]

 

Lão Chân thấy mưa tạnh liền mò , thấy đang bàn chuyện đến nhà Nhược Thủy ăn cơm, bèn xen : "Ăn cơm thì đương nhiên là ăn , nhưng khi ăn nên thanh toán tiền công ? dọn cỏ cả ngọn núi hoang đấy, tiền công tính thế nào đây? Ngọn núi đó chắc cũng tầm hai trăm mẫu nhỉ? Chỗ làng nước, đòi nhiều, đưa mười lượng là !"

 

Thôn dân xong đều nổi điên: "Ông suýt đốt cháy cả núi lớn mà còn dám đòi tiền ? Lão Chân, ông hổ đấy?"

 

"Phì! Còn dám đòi tiền công, ông suýt hại c.h.ế.t cả làng, bọn tìm ông tính sổ là ông may mắn lắm đấy!"

 

"Chứ còn gì nữa..."

 

Nhược Huyên kéo tay áo Nhược Thủy: "Cha, bắt ông lên quan phủ . Nhiều thương vì dập lửa như , thế nào cũng bắt ông đền tiền cho ."

 

Nàng hiểu luật pháp, nhưng hôm qua lúc Khiêm ca ca về nhắc nhở nàng, phóng hỏa đốt rừng là trọng tội, ngoài việc đền tiền còn tù, nghiêm trọng thì c.h.é.m đầu. Còn may mà núi lớn cháy, nếu hậu quả khôn lường!

 

Nhược gia là chủ ngọn núi hoang, cháy rừng do việc khai hoang gây , tránh khỏi liên đới trách nhiệm. Đám cháy lan rộng là nhờ Hiên Viên thần quân dùng thọ mệnh đổi lấy mưa dập lửa. Hiên Viên thần quân lấy mạng đổi mưa. Còn nàng vì cứu Hiên Viên thần quân mà mất giọt Tam Quang Thần Thủy quý giá.

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Tóm , lão già quá xa! Nhất định bắt trả giá đắt!

 

Nhược Thủy cũng đang ý định , bước tới túm lấy cổ áo lưng lão Chân: "Tiền chứ gì? Đi lên quan phủ chuyện, tìm Huyện thái gia tính sổ xem đốt hơn trăm mẫu rừng rốt cuộc đền bao nhiêu tiền!"

 

Nhược Thủy xách lão Chân lôi về phía huyện thành.

 

Các thôn dân khác thấy cũng hô hào hưởng ứng: "! Bắt lên quan phủ chuyện! Bắt đền tiền! sợ c.h.ế.t, núi cũng dám đốt!" "Bắt là đúng! Phóng hỏa đốt rừng, suýt hại c.h.ế.t , để Huyện thái gia đ.á.n.h đòn ! Bắt đền tiền t.h.u.ố.c men, đền cả tiền quần áo cháy hỏng cho chúng nữa." " cùng chứng! Núi lớn cũng bén lửa , nếu nhờ trận mưa đúng lúc thì chúng c.h.ế.t chắc! Lão t.ử còn bắt đền mạng !" "Muốn tiền ? Tìm Huyện thái gia mà đòi! Thật quá đáng!"

 

Thôn dân hùng hùng hổ hổ theo Nhược Thủy.

 

 

 

Loading...