Nhược Thủy xách lão Chân như bay. Lão Chân như con ch.ó xách cổ, tứ chi cào cấu mặt đất hòng thoát nhưng vô ích.
Lão Chân gào lên: "Mau thả tao ! Tao sai, núi lớn cháy, báo quan mày tưởng tao sợ ? Tao khai hoang núi cho nhà mày, mày trả tiền tao, Huyện lệnh đại nhân sẽ giúp mày !"
Mụ Đàm và Chân Hổ cũng đuổi theo.
Mụ Đàm cũng lu loa lên như thể nhà lý lắm: "Buông ông nhà , báo quan thì báo quan, xem nhà nào đền tiền! Ai mượn các dập lửa, lũ lo chuyện bao đồng! Không dập lửa cũng chẳng cháy sang núi lớn , chúng đoán trời sẽ mưa nên mới đốt đấy! Muốn nhà đền tiền ? Không cửa !"
Chân Hổ: "Thả cha ! Không kiện các tội đ.á.n.h mặt Huyện thái gia đấy, bắt các đền tiền t.h.u.ố.c men! là Trạng nguyên lang tương lai, cha là cha Trạng nguyên lang, thể quý giá lắm, sứt một sợi lông tơ mà một trăm lượng thì để yên !"
Thấy nhà họ Chân ngang ngược vô lý như , càng quyết tâm báo quan.
Nhược Huyên chọc tức đền mạng : "Đền! Lão cha nhà ngươi rụng một sợi lông, chỉ cần Huyện lệnh đại nhân bảo đền là đền tất! Ngươi yên tâm, nhiều tiền, chút thương tích của cha ngươi đền . Kể cả mạng ông cũng đền !"
Đương nhiên nàng lời của chọc tức cỡ nào, bởi vì chính nàng cũng đang tức điên lên ! Nàng đang bực thì quan tâm gì khác tức ?
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Thôn dân: "Bọn dập lửa cũng thương, nhà họ Chân các cũng đền!"
" đấy, bỏng mấy chỗ, quần áo thủng mấy lỗ đây ! Chúng nhớ với Huyện lệnh đại nhân bắt nhà họ Chân đền!" ...
Lần lão Chân thực sự chọc giận cả làng. Lúc núi lớn bốc khói, ai nấy đều tưởng hôm nay bỏ mạng ở đó . Nghe nhà họ Chân hối cải, càng thêm phẫn nộ!
Cả đoàn c.h.ử.i với ba nhà họ Chân suốt dọc đường đến nha môn.
Việc đưa lão Chân lên quan xử lý vô cùng thuận lợi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-229.html.]
Lý do đơn giản: con trai Huyện lệnh cũng tham gia dập lửa từ đầu đến cuối, nắm rõ ngọn ngành trận hỏa hoạn và những thiệt hại nó gây . Trương Khiêm thậm chí còn tưởng sẽ c.h.ế.t cháy hôm đó.
Sau đó, thể thôn dân lượt vạch vết thương do lửa đốt cho Huyện lệnh xem, yêu cầu bồi thường.
Nhược Huyên thêm : "Vết bỏng xí, ngoài tiền t.h.u.ố.c men còn đền tiền mua t.h.u.ố.c trị sẹo nữa."
Thôn dân đồng thanh: " !"
Tuy họ chẳng quan tâm sẹo , nhưng thêm tiền thì ai mà chẳng thích?
Kết quả, lão Chân phạt đền cho Nhược gia mười lượng vì cháy núi hoang, đền cho mỗi tham gia dập lửa ba lượng bạc tiền t.h.u.ố.c men và quần áo hư hại. Có hơn 100 thôn dân tham gia dập lửa. Nghĩa là nhà họ Chân đền hơn 300 lượng!
Lão Chân còn Huyện lệnh tống đại lao, phạt tù hai năm vì tội phóng hỏa đốt rừng. Cha từng tù, ba đời con cháu tham gia khoa cử. Giấc mộng Trạng nguyên của Chân Hổ tan tành mây khói!
Ngọn lửa thực sự chọc thủng trời nhà họ Chân!
Lão Chân tù, thả sớm? Được thôi, một ngàn lượng một năm, hai năm là hai ngàn lượng. Nhà họ Chân lấy nhiều tiền thế? Mấy năm nay bán mấy đứa con gái cộng cả tiền sính lễ cũng chẳng bao nhiêu.
Người nhà họ Chân quen thói ngang ngược, nhưng mặt quan phủ thì câm như hến. Tiền đền bù cho thôn dân nộp cho quan phủ, để quan phủ phát cho dân, hạn trong một tháng. Một tháng đền nổi thì tù thêm hai năm.
Mụ Đàm lúc mới hết thói ngang tàng, lóc quỳ xuống cầu xin thôn dân đừng bắt đền tiền, than nghèo kể khổ.
ai thèm quan tâm bà chứ? Mọi bảo đừng đốt rừng, bọn họ ? Tự tự chịu. Trên đời việc gì cũng nghĩ đến hậu quả xem gánh nổi .
Không một ai thương cảm cho nhà họ Chân, vui vẻ về thôn ăn tiệc nhà Nhược gia.