"Tuy là phu nhân tướng quân, nhưng học viện Đăng Phong chỗ tầm thường, cũng dám chắc giúp mày báo danh thành công. nếu , về sẽ bảo cho mày một phong thư giới thiệu khác, chiều mày đợi ở cổng thư viện, cho mang tới cho mày, mày báo danh."
Nhược Chu cứ thế thẳng, một chữ cũng với bà .
Chu thị thấy vọt lên chắn đường : "Chú Trương của mày trưa nay chắc về, nếu về thì thư giới thiệu . Lỡ học viện Đăng Phong thì bảo ông thư giới thiệu sang học viện khác cho mày. Tiền nhập học giúp mày một nửa, nhưng chỉ cho một thôi, mày tự lo liệu. Yên tâm, học sinh ưu tú trong trường miễn học phí đấy."
Nhược Chu lạnh lùng: "Không cần, tránh !"
Chu thị cảm thấy Nhược Chu cũng cứng đầu y như Nhược Hải, sĩ diện hão để chịu khổ, biến thông, bà tức giận : "Tiền tiêu vặt của cũng nhiều, cố hết sức . Cơ hội bày mắt thì nắm lấy. Ngày thường ngoài , bỏ lỡ cơ hội là mày chân đất cả đời đấy."
Nhược Chu mặt lạnh lách qua bà , thẳng.
Chu thị tức ách: " là đồ , cho cơ hội quý trọng còn thái độ với . Ta chống mắt lên xem Nhược gia, xem ông bố điên của mày giúp gì cho mày!"
Chu thị cấm túc mấy ngày nay nên chuyện Nhược Huyên Hoàng thượng ban thưởng. Trương Phong đ.á.n.h hải tặc hôm qua mới về, chuyện Nhược gia thưởng qua cơn sốt dẻo nên cũng . Bà vẫn tưởng Nhược gia nghèo kiết xác như xưa. Bà cho rằng Nhược Chu nhận tấm lòng của là do sĩ diện hão!
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Nghĩ đoạn, Chu thị lớn tiếng với theo: "Nếu mày học viện học võ thì chiều cứ đợi ở cổng thư viện, khi trời tối sẽ cho đưa thư giới thiệu đến."
Làm , Chu thị cảm thấy đối với đứa con riêng là tận tình tận nghĩa lắm !
Nhược Chu vẫn cứ lờ như thấy. Hắn rẽ qua một khúc cua thì thấy Lưu thị bước từ tiệm may, : "Đại Lang xong nhanh thế? Thím còn định cổng chờ con. Báo danh xong ?"
Nhược Chu đáp: "Xong ạ, ba ngày đến thi tuyển."
Lưu thị yên tâm: "Thế thì , đây, thím thấy bộ lắm, con thử xem ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-236.html.]
Nhược Huyên cảm thấy tâm trạng cả lắm. Đi báo danh thì chuyện gì vui nhỉ? Hay là lo thi đỗ?
Sau đó nàng thấy bóng dáng Chu thị.
Nhược Huyên lập tức chạy nắm tay Nhược Chu: "Đại ca, bộ đồ trúng ngay từ đầu đấy, lắm! Muội thấy mặc chắc chắn tuấn tú phi phàm, ngày mặc thi đấu nhất định đ.á.n.h thắng đó, gì cản nổi, đ.á.n.h cho đối thủ tơi bời hoa lá!"
Nhược Hàng cũng gật đầu phụ họa: "Đại ca, bộ đó oai phong lẫm liệt lắm, cũng thích, mặc giữ gìn nhé, đừng rách, nếu thì để cho ."
Nhược Thuyền: "Đại ca mau thử , bộ đó oai lắm. Huynh mặc , lúc thi đấu cầm đại đao lên, khác chắc sợ nhũn chân luôn!"
Nhược Huyền: "Đại ca, cũng thích lắm, nhất định mua nhé, về bảo may cho một bộ y hệt!"
Tâm trạng u ám của Nhược Chu cứ thế mấy đứa em tan biến.
Chu thị rẽ qua khúc cua liền thấy Lưu thị, bà dám tới gần, khi Lưu thị sang đầu bỏ thẳng!
Bà vẫn nghi ngờ Lưu thị gian tình với vệ của Yến thế tử.
Lần về chồng giáo huấn một trận, bà mới đàn ông là vệ bên cạnh Yến thế t.ử - Thống lĩnh Phi Yến quân, tướng quân Yến Sơn. Chồng bà Yến Sơn răn đe quản lý nội trạch nên bà mới mắng.
Vì thế Chu thị giờ dám chọc Lưu thị. Leo lên Yến Sơn, bà nghĩ Lưu thị sớm muộn gì cũng sẽ giống , rời bỏ Nhược gia thôi.
Chu thị học viện Đăng Phong thì thấy Yến Hành và Yến Sơn cùng .
Yến Hành đến học viện Đăng Phong để bái kiến Sơn trưởng, tiện thể mời ông dạy võ nghệ cho cháu ngoại và mấy đứa nhỏ. Yến Sơn đến tìm Yến Hành việc.