Nhược Huyên đóa hoa dễ bắt nạt, nàng xoay , đẩy Khang Nghi quận chúa một cái.
Khang Nghi quận chúa đẩy ngã xuống nền đá, đau điếng, òa lên nức nở: "Cửu biểu ca, nó đẩy ! Huynh chủ cho , lôi nó đ.á.n.h c.h.ế.t !"
Bà v.ú của Khang Nghi quận chúa hồn vội chạy đỡ nàng dậy, quát lớn: "Làm càn! Mày dám đẩy quận chúa nhà tao hả?"
Khang Nghi quận chúa là quận chúa do Hoàng thượng phong, Thái hậu là cô bà của nàng, phận tôn quý bao!
Nhược Huyên phủi quần áo: "Là nó đẩy , chỉ trả một cái thôi, coi như hòa."
Cửu hoàng t.ử ghét nhất khác tự tiện sân của , bà v.ú lạnh: "Mày là cái thá gì mà đòi so với quận chúa nhà tao? Quận chúa nhà tao vì mày xông cấm địa của Cửu công t.ử nên mới dạy dỗ mày!"
Nói xong, bà cung kính hành lễ với Hiên Viên Khuyết: "Cửu công tử, con nha đầu hiểu chuyện, quận chúa lo nó va chạm ngài nên mới tay dạy dỗ, ngờ nó dám nô tài ức h.i.ế.p chủ nhân, đến quận chúa cũng dám đẩy, xin ngài định đoạt."
Hiên Viên Khuyết nhẹ nhàng phun một chữ: "Cút."
Bà v.ú đắc ý: "Nghe thấy , Cửu công t.ử bảo mày cút chịu phạt đấy! Loại nha đầu quy củ như mày phạt thật nặng!"
Khang Nghi quận chúa đau m.ô.n.g c.h.ế.t, xoa m.ô.n.g : "Cửu biểu ca, đ.á.n.h nó một trận đòn , cho chừa thói láo xược!"
Hiên Viên Khuyết lạnh lùng ả: "Ta bảo các cút chịu phạt!"
Nói xong, sang Nhược Huyên: "Còn mau học?"
Nhược Huyên lập tức tung tăng chạy theo Hiên Viên Khuyết, về phía lớp học.
Khang Nghi quận chúa: "."
Bà vú: "."
Khang Nghi quận chúa thể tin nổi, trân trân theo bóng lưng hai xa.
Cô bé nhỏ mặt đầy ý , đang ríu rít gì đó với bé bên cạnh.
Cậu bé đầu , khuôn mặt vốn thanh lãnh đạm mạc thoáng hiện vẻ thể tưởng tượng nổi, bất đắc dĩ cô bé.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-238.html.]
Cửu biểu ca từ khi nào để mắt đến khác như ?
Chứ đừng đến việc biểu cảm khác lạ!
Hai liền rõ là thiết.
"Vú nuôi, nó là ai? Không là một nha ? Cửu biểu ca vì che chở nó mà đòi phạt ?"
Trước Cửu biểu ca đối với nàng là ngó lơ, thèm lấy một cái. Cửu biểu ca đối với ai cũng như , nên nàng cũng cảm thấy gì to tát.
Hiện tại Cửu biểu ca thế mà vì một nữ t.ử lạ mặt mà phạt nàng, Khang Nghi quận chúa chút khó chấp nhận.
Điều khiến nàng càng khó chấp nhận hơn là, bộ váy cô nương thể phát sáng, trông còn hơn cả đồ nàng đang mặc!
Bà v.ú ánh mắt lạnh băng của Hiên Viên Khuyết dọa cho chân mềm nhũn đến giờ vẫn hồn, bà lắc đầu: "Nô tỳ cũng , lát nữa nô tỳ sẽ hỏi thăm Ngọc Hoa cô cô một chút."
Bà chỉ cảm thấy xui xẻo, Quận chúa phận tôn quý thì thể nào phạt, lãnh phạt chỉ thể là bà thôi.
Là bà lầm, cứ tưởng cái huyện Sa Khê nhỏ bé quý nhân.
Vừa nãy để ý, giờ mặt trời lên cao, bà mới phát hiện y phục của cô bé hề tầm thường, tuổi còn nhỏ mà lộ rõ nét tuyệt sắc, thể là nha ?
Nhìn bộ váy màu đỏ nhạt ánh mặt trời ẩn hiện rực rỡ lung linh, linh động phiêu dật.
Bắt mắt mà chói lóa, xa hoa nhưng mất vẻ tao nhã.
Khiêm tốn mà vẫn nổi bật, tràn đầy tiên khí.
Quả thực giống vật phàm!
Khó nhất chính là vẻ rực rỡ lung linh ẩn hiện đó. Càng như càng chứng tỏ bộ váy phi phàm. Làm cho váy áo đầy châu báu ngọc ngà, rực rỡ lóa mắt thì khó, cái khó là cho nó ẩn hiện như ảo ảnh.
Khiêm tốn xa hoa mới là đỉnh cao của sự nổi bật!
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Bà là v.ú nuôi của Quốc công phủ, ngay cả hoàng cung cũng ít , cũng coi như là kiến thức rộng rãi.