Phúc Tinh Nhỏ Chốn Điền Viên - Chương 248

Cập nhật lúc: 2025-12-05 13:19:46
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Sau khi cả qua đời, nhà đẻ hiểu nỗi khổ tâm của bà. Có chị dâu cố chấp hiểu chuyện như thế, Thái hậu càng con cháu cưới cháu gái nhà đẻ.

 

Nếu căng với nhà đẻ, bà còn định quy củ: con gái Hộ Quốc công phủ gả cho hoàng t.ử hoàng tôn!

 

Hiên Viên Khuyết và Nhược Huyên cùng xuống núi, về đến nhà họ Nhược, gọi Trương Khiết, Tiết Giai Kiệt và đám trẻ, mang theo dụng cụ cùng lên núi.

 

Có Trương Khiêm và Nhược Chu là hai thiếu niên lớn tuổi trông coi đám nhỏ, phu nhân Huyện lệnh cử hai hộ vệ theo, bà Lôi bên cạnh Hiên Viên Khuyết ám vệ nên cũng yên tâm để bọn trẻ lên núi chơi.

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Trên núi, Nhược Huyên đến chỗ săn thú, lấy ná cao su : "Ở đây là , săn thỏ hoang và bồ câu hoang ở chỗ đấy."

 

Trương Liêm quanh một lượt, đừng gà rừng thỏ hoang, đến cái lông gà cũng chẳng thấy, nhịn : "Không thể nào, chỗ thường xuyên qua , gà rừng dám xuất hiện . Hơn nữa, ngươi cầm cái ná cao su mà đòi b.ắ.n gà rừng thỏ hoang, ngươi coi gà rừng là đồ ngốc coi bọn là đồ ngốc?"

 

"Ha ha ha" lúc một con gà rừng nửa bay nửa chạy lao tới.

 

Nhược Huyên kéo ná, một viên đá bay , trúng ngay đầu gà rừng, con gà lăn đất ngất xỉu!

 

Trương Liêm: "..."

 

Trương Khiết còn kịp phản ứng, gà rừng ngã lăn , đó một con thỏ chạy tới.

 

Con thỏ xuất hiện lăn đất.

 

Vừa ngã xuống, một con thỏ khác chạy tới.

 

Tiếp đó ngã xuống.

 

Trương Liêm đến trợn mắt há hốc mồm.

 

Còn một con thú nhỏ ở xa cần thời gian chạy tới, Nhược Huyên rảnh rỗi sang Trương Liêm: "Thấy , dối ?"

 

"Ta mà, thú săn ở nhà phần lớn là do săn đấy. Lần các tin ?" Nhược Hàng đắc ý .

 

Tiết Giai Kiệt Nhược Huyên đầy sùng bái: "Ta tin , sớm Huyên Bảo lợi hại mà!"

 

Mắt thấy tai , Trương Liêm tin cũng .

 

Hắn cái ná cao su trong tay Nhược Huyên, hiểu cái ná bé tí chẳng lẽ còn lợi hại hơn cung tên trong tay ? Hay là gà rừng thỏ hoang ngọn núi từng con săn bắt nên đặc biệt ngu ngốc?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-248.html.]

 

Nhược Thuyền: "Lát nữa còn nhiều con mồi xuất hiện, ngươi cứ chờ xem!"

 

Nhược Huyền: " thế, lát nữa còn nhiều con chạy lắm, các đừng lên tiếng chúng sợ chạy mất."

 

Nhược Thuyền và Nhược Huyền xong liền chạy nhặt gà rừng và thỏ bỏ lồng sắt.

 

Đám gà rừng thỏ hoang chỉ ngất thôi, c.h.ế.t, lát nữa sẽ tỉnh , bọn chúng kinh nghiệm .

 

Trương Khiết phấn khích chạy đến bên Nhược Huyên: "Huyên Bảo, giỏi quá! Tỷ cũng thử!"

 

Nhược Huyên định đưa ná cho Trương Khiết, Nhược Chu em gái ná dùng nên đưa cái của cho Trương Khiết: "Cho thử ."

 

Trương Khiết vui vẻ nhận lấy: "Cảm ơn Thuyền ca ca."

 

Hiên Viên Khuyết : "Có bồ câu bay tới, các ngươi đừng ồn."

 

Nhược Huyên liền cầm lấy một cái vợt lưới lớn dùng để bắt cá, cái là nàng nhờ tam bá riêng để bắt bồ câu hoang.

 

Mấy em nhà Nhược gia cũng nhanh chóng mỗi cầm một cái vợt lưới.

 

Sau đó, đám Trương Khiết thấy trong rừng bay mấy con bồ câu trắng.

 

Mấy em Nhược gia mỗi cầm một cái vợt lưới lao tới!

 

Trừ Nhược Huyền vồ hụt, những khác đều tóm một con chim Nguyên Cáo.

 

Trương Liêm cạn lời!

 

Trương Khiết và Tiết Giai Kiệt mà hưng phấn thôi: "Ta cũng thử!"

 

"Ta cũng thử."

 

Ngay cả Trương Khiêm vốn nho nhã ôn văn cũng nhịn cầm lấy một cái vợt lưới chuẩn bắt bướm... , bắt bồ câu!

 

Nửa canh giờ , Trương Liêm mấy lồng sắt đầy gà rừng, chim Nguyên Cáo và thỏ hoang, còn một con hươu trói gốc cây to, phục Nhược Huyên sát đất!

 

Huyên Bảo tuyệt đối là phúc bảo!

 

 

Loading...