Hiên Viên Khuyết bảo Yến Sơn: "Vào với họ một tiếng, hoãn thi đấu nửa khắc."
"Vâng!" Yến Sơn lập tức chạy .
Phó sơn trưởng học viện cũng đang ở đó, Yến Sơn liền đến chuyện với ông . Phó sơn trưởng thái độ cung kính gật đầu đồng ý, đó thì thầm với quản sự đang gọi : "Số 166 mặt, lát nữa sẽ đến, ngươi gọi cặp tiếp theo , gọi xong thì thông báo với cuộc thi hoãn nửa khắc."
Các vị phụ trách trọng tài và Sơn trưởng học viện đều mặt, họ đều thấy cảnh Yến Sơn chuyện với Phó sơn trưởng.
Sơn trưởng nể mặt Yến thế t.ử mới cho 166 đặc cách báo danh cần xếp hàng, hôm nay thi đấu quan trọng như mà 166 còn đến muộn, ông lập tức ấn tượng với thí sinh . Lát nữa nếu võ công gì, ông tuyệt đối sẽ nhận. Kể cả là mặt mũi của Yến thế t.ử ông cũng nể!
Sau khi Yến Sơn ngoài, Hiên Viên Khuyết nhàn nhạt : "Đi thôi, chúng nhà xí tìm xem."
Ba vội vàng về phía nhà xí.
Chu thị đưa Trương Đình về bao lâu, bà rời , định đợi cuộc thi bắt đầu thì khán đài xem. Bà nhận Nhược Huyên, trong lòng kinh ngạc, con bé đần độn xuất hiện ở đây? Là đến tìm Nhược Chu ? Chẳng lẽ Nhược Chu cũng đến thi đấu?
Nhược Huyên thấy Chu thị, cũng thấy Trương Đình bên trong, nhíu mày. Nàng cần đối phương gì Nhược Chu , cứ tặng cho hai con mỗi một cái tiên thuật "Tâm tồn ác niệm" , để báo danh với ông trời! Nếu họ dám gì cả, ông trời tự nhiên sẽ trừng trị.
Khi Nhược Huyên và Hiên Viên Khuyết tìm đến nhà xí, Nhược Chu gọi nửa khắc đồng hồ mà ai đến mở cửa. Hắn đang định phá cửa xông thì thấy tiếng Nhược Huyên gọi: "Đại ca, đại ca..."
Yến Sơn tiến lên mở cửa, Nhược Chu bước vội vàng hành lễ với Yến Sơn: "Đa tạ Yến Sơn thúc thúc."
Sau đó vội hỏi: "Thi đấu bắt đầu ạ?"
Yến Sơn trấn an: "Chưa , giờ vẫn kịp. Chúng nhanh thôi!"
Nhược Chu gật đầu với mấy vội vã chạy .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-255.html.]
Nhược Huyên định ngẫm nghĩ xem con Chu thị nhốt cả nhà xí , Hiên Viên Khuyết trực tiếp kéo nàng , đồng thời ấn huyệt đạo tay nàng phong bế khứu giác, tiếng động : "Đừng ngửi, là con nhà đó đấy."
Hôi thế mà nàng thấy ghê ?
Khi Nhược Chu vội vã chạy về phòng chờ, Trương Đình thấy xuất hiện thì kinh ngạc vô cùng.
Hắn cũng đến thi đấu ?
Làm thư giới thiệu?
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Chắc chắn là đưa cho . Mẹ điên , để cái tên nhà quê học viện học, bạn học , còn mặt mũi nào ở học viện học võ nữa?
Nhược Chu Trương Đình là nhốt trong nhà xí, nhưng thèm liếc y một cái. Mối thù ghi nhớ, lát nữa sàn đấu cơ hội sẽ báo thù ngay, nếu thì khi rời khỏi đây trùm bao tải đ.á.n.h cho một trận cũng báo!
Nhược Chu bước đến mặt quản sự báo : "Quản sự, con là 166."
Vị quản sự một cái, chỉ tay về phía một đang một trong góc, nhạt giọng : "Được , cạnh 165 , cuộc thi vì mà hoãn nửa khắc đấy!"
Mặt Nhược Chu nóng lên, nhanh chóng chạy qua đó.
Mọi xung quanh đều Nhược Chu, bàn tán xôn xao: "Đây chính là 166 ? Có địa vị gì thế?" "Cả cuộc thi hoãn vì , chắc gia thế tầm thường nhỉ!" "Nhìn dáng điệu , hạ bàn vững, võ công chắc chắn tồi."
Trương Đình bàn tán thì khinh thường : "Gia thế tầm thường cái nỗi gì, nhà ruộng đấy! Cha còn là kẻ điên!"
Người bên cạnh Trương Đình ngớ : "Không chứ? Làm ruộng mà ăn mặc chải chuốt thế ?"
"Chắc thuê quần áo ở tiệm may để lòe thiên hạ đấy, mà, tóm nhà ruộng chính hiệu!"
"Thế thì chắc võ công cực giỏi, nếu chẳng vì mà hoãn thi đấu!"