Phúc Tinh Nhỏ Chốn Điền Viên - Chương 266

Cập nhật lúc: 2025-12-06 08:18:53
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Nhược Hải ngạc nhiên hỏi: "Sao Huyên Bảo đột nhiên mua miếng đất ?"

 

Nhược Giang cũng thấy lạ: " đấy, miếng đất xa thôn, tiện chăm sóc, Huyên Bảo mua thì mua đất gần thôn ."

 

Nhược Thủy trong lòng cũng thấy lạ, nhưng con gái mua thì mua, ý tưởng của con gái sẽ sai, liền : "Huyên Bảo mua bao nhiêu? Cha mang theo nhiều bạc ."

 

"Mảnh đất là đất , con mua cả một vùng ." Chỉ cần nơi nào mây tía, nàng đều mua, "Trên con bạc. Cha, giờ vẫn còn sớm, chúng nha môn ngay bây giờ !"

 

Nhược Thủy giật , Huyên Bảo mang hết bạc theo chứ!

 

Lỡ đ.á.n.h rơi thì ?

 

Nhược Huyên giục: "Cha, nhanh lên, nha môn sắp tan ."

 

Bây giờ nàng học, ngày nào cũng đến trường, ngoài cũng là khi nào, nàng mua đất , sợ khác nhanh chân mua mất.

 

Nhược Thủy thấy con gái gấp gáp như liền với những khác: "Đệ cùng Huyên Bảo nha môn mua đất, đại ca, nhị ca, tam ca, ngũ , các đưa bọn trẻ về thôn !"

 

Mấy em nhà Nhược gia tuy cảm thấy Huyên Bảo nghĩ gì là nấy, nhưng Huyên Bảo chính là phúc bảo của nhà họ, nàng là đất thì chắc chắn là đất .

 

Mua đất cũng cần nhiều như , vì thế về , chỉ để Nhược Thủy và Lưu thị đưa Nhược Huyên mua đất.

 

Nhược Huyên nha môn, khéo gặp nha sai đến ban thưởng phủ cho nàng.

 

Nhược Huyên vui vẻ chào: "Nha sai thúc thúc, chào chú ạ!"

 

Nhược Thủy và Lưu thị cũng chào hỏi nha sai.

 

Nha sai thấy Huyên Bảo cũng vui vẻ : "Là Huyên Bảo hả? Sao cháu tới nha môn? Có đồ gì biếu Huyện lệnh đại nhân ?"

 

Sau đó cung kính chào hỏi Nhược Thủy và Lưu thị.

 

Nhược gia là gia đình từng Hoàng thượng ban thưởng, trong huyện là độc nhất vô nhị đấy!

 

Nhược Huyên: "Không ạ, cháu tới là mua mảnh đất hoang ngoài thành, đất hoang ngoài thành bán ạ?"

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-266.html.]

 

Nha sai liền : "Mảnh đất hoang nào ngoài thành? Để chú xem giúp xem chủ , nếu vô chủ thì thể mua."

 

"Là mảnh đất hoang ở cửa thành phía Đông ạ."

 

"Mảnh đất đó hình như ai mua, để chú tra xem, trong uống chén đợi một lát." Nha sai dẫn họ phòng việc chuyên phụ trách mua bán đất đai của nha môn, mời xong xuôi thì tìm chủ bộ phụ trách đất đai nhờ tra giúp.

 

Huyện lệnh mới nhậm chức ưu tiên hàng đầu là thủy lợi và khai hoang, vì thế đất hoang trong thành gần đây đều thống kê. Chủ bộ phụ trách đất đai nhớ rõ ràng đất hoang gần cửa thành phía Đông đều là vô chủ.

 

Mảnh đất hoang đó cách nguồn nước quá xa, ai mà thèm mua chứ?

 

Nha sai vui vẻ báo tin cho Nhược Huyên: "Cả một vùng đất hoang lớn gần cửa thành phía Đông đều vô chủ, thể mua ."

 

Nhược Huyên lập tức vung bàn tay mũm mĩm lên: "Vậy chúng đo đạc ngay bây giờ, cháu mua luôn!"

 

Nha sai sang Nhược Thủy, Huyên Bảo còn nhỏ quá, lời nàng sợ tính.

 

Nhược Thủy : "Mua! Phiền quan sai đại nhân sắp xếp cùng chúng đo đạc một chút."

 

Nha sai đáp: "Được, để cho đo đạc cho các vị."

 

Rất nhanh, điển sử phụ trách đo đạc dẫn theo mấy nha sai, cầm hai cây sào tre dài và một cuộn dây thừng xuất phát.

 

Một đoàn nhanh chóng đến mảnh đất hoang ở cửa thành phía Đông.

 

Điển sử hỏi: "Các vị định mua miếng nào, mua bao nhiêu?"

 

Nhược Huyên nơi mây tía bốc lên, ước lượng một chút, đó tay nhỏ chỉ một vòng: "Từ chỗ quan đạo kéo dài về phía Bắc đến tận cây đa đằng xa , cả vùng đất hoang cháu đều lấy."

 

Mấy nha sai đến đo đạc: "..."

 

Mắt tiểu cô nương tinh tường đến mức nào , cây đa xa tít tắp nàng cũng ?

 

Chẳng lẽ nàng từng đến đằng đó ?

 

Chỗ đó cách đây cả dặm lận!

 

 

Loading...