Mắt mấy đứa trẻ đều sáng lên! Huyên Bảo thật sự quá nghĩa khí! Mình xin nghỉ cũng quên nghĩ cho bạn bè.
Hàn lão bao giờ mùa đông cũng thể trồng một vụ lúa nước. Dân dĩ thực vi thiên, việc đồng áng xưa nay đều là đại sự các quốc gia coi trọng. Ông cũng cảm thấy thể cho bọn trẻ mở mang kiến thức, bèn cho chúng nghỉ để xem. Nếu vài đứa tuổi còn quá nhỏ, đủ cao, ông còn cho chúng tự xuống ruộng cấy mạ, trải nghiệm sự vất vả của nông dân.
Thế là ông phê chuẩn cho nghỉ!
Sáng sớm hôm , một đám trẻ sự dẫn dắt của Hàn lão và Hiên Viên lão phu nhân đến ruộng mạ nhà Nhược Huyên.
Nhược Huyên chiếc ghế nhỏ nhổ mạ gần nửa canh giờ. Vì Nhược Huyên cao, ruộng cấy ở huyện Sa Khê đều là ruộng nước, bước xuống một chân chắc ngập đến tận đùi nàng, nên nàng cấy cũng , chỉ thể giúp nhổ mạ.
Mấy đứa trẻ thấy Nhược Huyên bé tí mà cũng nhổ mạ, trông vẻ vui và đơn giản, chúng nhao nhao : "Tiên sinh, con cũng xuống nhổ mạ cùng Huyên Bảo!"
"Con cũng ! Con cũng nhổ cỏ... , nhổ mạ!"
"Huyên Bảo, bọn tớ cũng giúp nhổ mạ!"
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Nhược Huyên thấy liền : "Được thôi! Mọi xuống cả !"
Hàn lão thấy ruộng mạ nước, chỉ ẩm ướt thôi, bọn trẻ sẽ ướt hết nên đồng ý, thậm chí chính ông cũng tự xuống ruộng nhổ mạ. Làm thầy, lời và việc gương mẫu quan trọng.
Hàn lão cảm thấy cần dặn bọn trẻ nhổ cẩn thận, đừng đứt rễ mạ, ông trực tiếp mẫu nhổ một cây, kết quả... đứt luôn!
Hàn lão: "..."
Mấy đứa trẻ đều ồ lên: "Tiên sinh, thầy cũng nhổ ?"
"Hóa cũng nhổ mạ a?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-275.html.]
Hàn lão hổ: "Học vô chỉ cảnh (việc học điểm dừng), đời trăm nghề, nhiều nghề thầy cũng , rốt cuộc thuật nghiệp hữu chuyên công (nghề nghiệp chuyên môn). Hôm nay chúng cùng học Huyên Bảo cách ruộng nhổ mạ nhé."
Nhược Huyên: "Tiên sinh, tay ngửa thế , đó ngón cái và ngón trỏ kẹp chặt phần gốc rễ của cây mạ, tức là ngón tay sát mặt đất, dùng sức rút lên như thế là , như sẽ đứt."
Nhược Huyên mẫu cho xem.
Hàn lão chăm chú một , cảm thấy khó, ông hỏi: "Mọi rõ, rõ cách Huyên Bảo ? Chính là..."
Hàn lão nhắc một , đó tự mẫu, liên tiếp nhổ mấy cây đều đứt, cuối cùng ông cũng thở phào nhẹ nhõm!
Bọn trẻ nóng lòng thử: "Tiên sinh, chúng con hiểu ạ! Giờ nhổ ?"
Hàn lão gật đầu: "Được. nhất định cẩn thận, nhổ đứt là hỏng mạ đấy. Ruộng nhà Huyên Bảo thể sẽ đủ mạ cấy ."
Nhược Huyên chỉ mấy cây mạ trong tay Hàn lão: "Tiên sinh, trong tay thầy chỉ mạ , còn cả cỏ lồng vực nữa, cỏ lồng vực vứt , nó mọc trong ruộng lúa sẽ hại lúa phát triển."
Hàn lão: "..."
Bọn trẻ rộ lên.
Yến Hoàn to gan lớn nhất: "Tiên sinh, hóa thầy còn phân biệt mạ với cỏ!"
Hàn lão cũng giận, : "Học vô chỉ cảnh, học vô chỉ cảnh, lão phu chỉ chút kiến thức nông nghiệp trong sách, tự ruộng bao giờ, quả nhiên kiến thức trong sách còn nông cạn, rõ tự thực hành a!"
Nhược Huyên dạy các bạn nhận là mạ, là cỏ lồng vực.
"Cỏ lồng vực trông giống mạ, nhưng ngọn cỏ lông, hơn nữa màu sắc của nó cũng khác so với mạ..."
Không ai hiểu rõ đám mạ lúa nước hơn Huyên Bảo, nàng thậm chí còn dạy cách phân biệt loại mạ nào sẽ cho năng suất cao, loại nào đặc biệt năng suất thấp. Mạ năng suất thấp nếu nhiều, khi cấy xuống sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến thu hoạch của cả mẫu ruộng.
Nhược gia còn thuê ít phụ nữ và già trong thôn đến giúp nhổ mạ, Nhược Huyên đạo lý rõ ràng rành mạch ai nấy đều ngẩn ! Từng xong đến mạ cũng chẳng buồn nhổ, đều xúm .