"Huyên Bảo, cháu thật , mạ trông thế sẽ cao sản ?"
"Huyên Bảo, loại mạ cơ hội cao sản lớn ?"
"Huyên Bảo, cháu dạy bác phân biệt với, bác thế nào cũng thấy mấy cây mạ ngoài to nhỏ, mập gầy, cao thấp khác thì chẳng gì khác biệt cả?"
" đấy! Phân biệt thế nào? Nhìn , Huyên Bảo cháu xem nào."
Không còn cách nào khác, ai mà chẳng ruộng nhà cấy mạ cao sản chứ! Rốt cuộc mẫu ruộng là hữu hạn, cố định, đổi , chỉ thể nghĩ cách cho hoa màu đất đạt năng suất cao.
mà, đều là mắt trần phàm, nửa ngày vẫn là vịt sấm, hoặc là hiểu lơ mơ, tóm đều ở trạng thái ngơ ngơ ngác ngác.
Nhược Huyên chỉ dạy họ phân biệt những cây mạ đặc biệt năng suất thấp, hận thể khắc sâu hình ảnh cây mạ đó trong đầu. Có thậm chí sợ nhớ , bèn lấy một cây về, định bụng xem xem , nghiên cứu một chút. Những khác thấy cũng nhao nhao nhờ Nhược Huyên nếu nhổ mạ năng suất thấp thì cho họ, họ mang về nghiên cứu. Dù chỉ cần cấy xuống loại năng suất thấp thì phần còn chắc chắn là cao sản. Trong lòng đều nghĩ như .
Nhược Huyên dạy xong, Hàn lão khen ngợi: "Quả nhiên nghề nào cũng cái học vấn uyên thâm, Huyên Bảo hiểu thật nhiều, lão phu thực sự hổ thẹn bằng."
Hàn lão còn học theo Thái hậu tìm một sơn trang ruộng, gia tăng chút kinh nghiệm việc đồng áng, kẻo văn chương lưu truyền ngoài am hiểu nông sự cho thối mũi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-276.html.]
Hiên Viên lão phu nhân : "Huyên Bảo là cô bé thông minh nhất từng gặp. Kiến thức về nông sự , nhiều lão nông còn bằng con bé . Con bé còn cách chiết cành trực tiếp cây ăn quả để nhân giống thành công, trang đầu mấy cành chiết đó thật sự rễ . Ai thấy cũng phấn khích lắm."
Hàn lão xong thật sự kinh ngạc: "Thế cũng ?"
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Ông còn tưởng cây ăn quả đều ươm từ hạt giống lớn lên, trừ nho mấy loại cây leo tường.
"Trang đầu lúc đầu cũng nghi ngờ, cũng thấy khó tin. Không ngờ thành công, còn lợi hại hơn nữa là trang đầu bảo những cây ăn quả con bé chọn để nhân giống là cây cao sản, quả ngọt to. Trang đầu còn kịp bảo con bé những cây đó thì con bé tự chọn hết những cành giống nhất !"
Lần càng thêm kinh ngạc. Thôn dân sôi nổi hỏi chuyện nhân giống cây ăn quả là thế nào, xem một cây ăn quả , quả to , ngọt . Nông dân thích nhất là bàn luận những chuyện .
Khang Nghi quận chúa cách đó xa, Nhược Huyên vây quanh như vây trăng, nhịn lầm bầm một câu: "Có gì đặc biệt hơn , chẳng qua chỉ là một đứa ruộng."
Bà v.ú đỡ nàng bên cạnh, cũng vẻ mặt khinh thường, thì thầm: "Quận chúa , ruộng thì gì ghê gớm? Có bản lĩnh thì trồng một Quận chúa, trồng một vương hầu khanh tướng xem! Nếu lọt mắt xanh của Cửu hoàng tử, nó cơ hội cùng cùng ăn với Quận chúa, theo Hàn lão học tập? Thật là ủy khuất cho Quận chúa học cùng loại dân đen phận thấp hèn ."
Khang Nghi quận chúa tán đồng, nàng cũng cảm thấy ủy khuất vô cùng. Nàng liếc đôi giày thêu chân dính đầy bùn đất, cảm thấy cả khó chịu! Bẩn c.h.ế.t , nàng là Quận chúa, thể cái việc thấp hèn ? Vốn dĩ nàng đến, nếu cô bà trừng mắt mắng một câu thì nàng còn lâu mới đến!
Nhược Huyên: "Cách nhân giống cây ăn quả cháu thể dạy , thậm chí thể dạy cách biến một cây ăn quả năng suất thấp nhưng quả ngon thành cây cao sản. Còn về việc phân biệt cây ăn quả nào ngon, nào cao sản thì khó quá, cháu ."