Phúc Tinh Nhỏ Chốn Điền Viên - Chương 280

Cập nhật lúc: 2025-12-06 13:23:37
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Hai ngày Tết ông Táo, Nhược Thủy giao sách cho thư phòng, tiện thể đón bọn trẻ ở học viện võ thuật và thư viện về nhà nghỉ Tết. Từ ngày mai, thư viện bắt đầu nghỉ, mãi đến rằm tháng Giêng mới khai giảng .

 

Từ khi nhà mua xe ngựa, Nhược Huyên bận rộn chuyện đồng áng suốt, nào. Trong nhà, trừ bà Lôi, ai cũng từng thử. Hôm nay hai bà cháu cuối cùng cũng dịp xe ngựa.

 

Bà Lôi vốn định thành, nhưng xe ngựa nhà bao giờ, con trai, cháu trai, con dâu ai cũng giục bà thử cho , tiện thể nhân dịp cuối năm thành sắm ít đồ tết, bà mới chịu .

 

Từ thôn xuất phát, đến một khắc tới ngoài cửa thành. Hôm nay là phiên chợ huyện, là dịp cuối năm nên trong thành đông . Đánh xe ngựa quả thực còn chậm hơn bộ!

 

Đặc biệt là lúc đường phố, đổ xô chạy về một hướng.

 

Bà Lôi vén rèm xe, nghển cổ dòng hối hả, "Có chuyện gì thế nhỉ?"

 

Nhược Huyên nhỏ, lên cũng chẳng thấy gì, nhưng nàng thấy! Rất nhanh, qua lời bàn tán của , nàng chuyện gì đang xảy . Nhược Huyên còn ngửi thấy mùi m.á.u tanh thoang thoảng trong khí: "Chắc là của Trung Dũng tướng quân phủ hành hình hôm nay ạ."

 

Nhược Thủy cũng thấy bá tánh đang gì đó về "tội phản quốc", "xử cực hình", "thiên đao vạn quả" (lăng trì)...

 

Trung Dũng tướng quân là tướng lĩnh tứ phẩm, triều đình quy định quan viên tứ phẩm trở lên phạm tội do Hoàng thượng định đoạt. Yến Hành thu thập bằng chứng phạm tội gửi về kinh xin chỉ thị Hoàng thượng, về về mất thời gian, đến giờ thánh chỉ mới về tới huyện Sa Khê. Vì thế đám Trung Dũng tướng quân đến giờ mới hành hình.

 

Bà Lôi xong lập tức bảo: "Lão Tứ, nhanh lên, chúng cũng xem!"

 

tận mắt xem kết cục của đám táng tận lương tâm , xuống suối vàng mới chuyện kể cho ông nhà .

 

Nhược Thủy cũng xem, nhưng đông quá, xe ngựa nhích nổi, hơn nữa Huyên Bảo còn nhỏ, cảnh tượng m.á.u me như thế thích hợp với trẻ con, lỡ con bé sợ thì ?

 

Hắn với bà Lôi: "Đông quá, xe ngựa . Hay là con đưa Huyên Bảo tìm chỗ dừng xe, cứ xem ."

 

Bà Lôi lúc mới nhớ Huyên Bảo còn xe, con bé thể xem , kẻo về gặp ác mộng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-280.html.]

"Thế xem, đông lắm, các con đừng theo. Con giao sách , chính sự quan trọng hơn, lát nữa đợi ở cửa hàng tạp hóa nhà dì cả Huyên Bảo nhé."

 

"Vâng! Vậy con và Huyên Bảo giao sách ."

 

Nhược Huyên là đứa trẻ chính kiến, nàng dậy đòi xuống xe: "Cháu cũng xem với bà nội!"

 

"Không !"

 

"Không!"

 

Hai lớn đồng thanh phản đối.

 

Nhược Huyên chớp chớp mắt cha: "Cha, con cũng xem mà!"

 

Nhược Thủy nỡ từ chối con, nhưng nghĩ đến Lưu thị, vội vàng ngẩng đầu trời đ.á.n.h trống lảng: "A! Huyên Bảo, con xem mây trời kìa! Đám mây giống con thỏ ? Đám giống con dê ?..."

 

Nhược Huyên ngẩng đầu theo.

 

Bà Lôi nhân cơ hội chuồn lẹ.

 

Đùa gì chứ? Quan giám trảm là Yến thế tử, Yến thế t.ử xử lý tội phạm phản quốc cực kỳ tàn nhẫn, đều là mặt , từng nhát d.a.o cắt thịt từ chân lên đầu ném cho ch.ó sói ăn, xương cốt còn cũng đập nát cho sói. Để phạm nhân trơ mắt thịt cắt từng miếng mồi cho sói. Cảnh tượng tàn khốc như thế thể để Huyên Bảo xem !

 

"Chẳng giống chút nào!" Mây trắng trời mà giống thỏ với dê thì chán c.h.ế.t ! Nhược Huyên thu hồi tầm mắt.

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Nhờ dòng đông đúc phố che chắn, bà Lôi biến mất trong đám đông.

 

Nhược Thủy thở phào nhẹ nhõm, dỗ dành: "Huyên Bảo xem thì cha đưa nhé! Giờ chúng giao sách ."

 

Nhược Huyên bắt chước Yến Hoàn lườm một cái, chuyện mà còn ? Đừng tưởng nàng cha đang lừa trẻ con!

 

Nhược Thủy vội đ.á.n.h xe về phía thư phòng. Thư phòng ở một con phố khác, đành theo dòng một đoạn rẽ sang phố vắng hơn.

Loading...