Phúc Tinh Nhỏ Chốn Điền Viên - Chương 299

Cập nhật lúc: 2025-12-08 01:19:15
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Hắn luôn cảm thấy mực mà nhà họ Nhược dùng để chép sách giống với khác. Mùi mực đó thể khiến văn tư mẫn tiệp, tinh thần sảng khoái, dường như mang theo một sức mạnh kỳ diệu nào đó.

 

Trong lòng trực giác rằng, câu đối của nhà họ Nhược cũng sẽ tầm thường.

 

Trương Khiết mới chịu : "Năm nay cha bận rộn như , đại ca cũng chuẩn sang năm thi hương, thời gian câu đối? Nhị ca nếu mua thì tự ! Dù cũng sẽ !"

 

Trương Liêm lập tức : "Vậy thì vẫn là mua !"

 

Đùa gì chứ, chữ như gà bới, bảo câu đối ư? Cha ngày ngày thấy, chắc chắn sẽ tức đến mức bắt luyện chữ mỗi ngày, thế thì năm đừng hòng ngày nào yên !

 

Nhược Huyên : "Khiêm ca ca loại câu đối như thế nào? Không cần mua , đến lúc đó ưng ý bộ nào thì cứ lấy. Nếu đều thích, Khiêm ca ca cứ nội dung gì, sẽ nhờ cha tặng , lấy bạc."

 

Trương Khiêm đáp: "Ta yêu cầu gì cả, văn tài của Nhược tứ thúc xuất chúng, thúc chắc chắn hơn nghĩ."

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Trương Liêm nhịn lầm bầm: "Câu đối chẳng quanh quẩn cũng chỉ mấy câu đó thôi ? Còn giảng giải văn tài cái gì?"

 

Trương Khiết trừng mắt : "Nhị ca lời nào thì ai bảo câm ! Một đến Thiên Tự Văn còn học thuộc nổi như , đương nhiên bàn chuyện văn tài !"

 

Trương Liêm trừng mắt : "Ta thuộc, thế thuộc chắc? Chữ câu đối, e là còn chẳng nhận mặt hết !"

 

Trong tiếng ồn ào chí chóe của hai , bọn họ tới sạp bán câu đối của Nhược Xuyên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-299.html.]

 

Lúc , hai sọt câu đối bán gần hết, chỉ còn vài bộ treo dây thừng, và đang trả giá cho mấy bộ đó.

 

"Chỉ còn mấy bộ cuối cùng , cũng chẳng chọn lựa, hơn nữa treo cả nửa ngày , thể rẻ hơn chút ? Hai văn tiền một bộ, bán cho một bộ ." Một phụ nữ trung niên vuốt ve câu đối nỡ buông tay, bộ câu đối thấy thích đến thế.

 

Hai vị khách khác cũng : " đấy, chỉ còn mấy bộ , bớt chút , mua ba bộ!"

 

"Rẻ chút , mua hai bộ, thế chẳng vặn bán hết ?"

 

Nhược Xuyên kiên quyết : "Bốn văn tiền một bộ, đây là giá thấp nhất , thể rẻ hơn nữa. Sáng nay vẫn bán năm văn tiền đấy. Mấy bộ là vì bán nhanh để về nhà sớm nên mới hạ giá."

 

Nhược Huyên bước gần, phụ họa: "Các vị thím ơi, xem câu đối bao, giấy đỏ là loại thượng hạng nhất, mực cũng là mực Huy Châu thượng hạng, ngay cả nước mài mực cũng là nước ngâm hoa quế. Mọi ngửi thử mùi mực xem, còn thoang thoảng hương hoa đan quế. Chính là vì dùng giấy nhất, mực nhất, để bà con cô bác dán câu đối mới lên, đảm bảo trong năm mới sẽ rực rỡ, cát tường như ý, tài vận hanh thông!"

 

Hiên Viên Khuyết liếc những câu đối đó, sang Nhược Huyên.

 

Đóa hoa thế mà còn ếm một chút tiên thuật nhỏ lên câu đối, khiến mua về thể gia tăng vận khí, giúp họ dễ dàng đạt mong hơn.

 

Vì kiếm bạc, nàng thật đúng là dụng tâm lương khổ!

 

Nhược Huyên bắt gặp ánh mắt của Hiên Viên Khuyết thì chột , mấp máy môi tiếng: "Tiểu tiên thuật chỉ tác dụng với lương thiện thôi, cái chứ? Thiên Đạo sẽ trừng phạt nhỉ? Đây cũng coi như là việc thiện mà! Ở hiền gặp lành, ở ác gặp dữ, tính là đang giúp ông trời việc, đúng ?"

 

 

 

Loading...