Phúc Tinh Nhỏ Chốn Điền Viên - Chương 302

Cập nhật lúc: 2025-12-08 03:00:20
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

Lưu thị ngoài, lúc cầm một chiếc khăn ấm lau tay cho Huyên Bảo: "Sao về muộn thế con? Các biểu tỷ Nhụy Nhụy đến tìm con chơi, đợi con lâu ."

 

Nhược Huyên liền : "Nhụy biểu tỷ, Lôi biểu tỷ, Mai biểu tỷ, thôi, dẫn các tỷ lên núi bắt thỏ chơi!"

 

Ba chị em Trương Nhụy từng lên núi chơi bao giờ, đều về phía ruột : "Mẹ, bọn con thể cùng biểu Huyên Bảo lên núi chơi ?"

 

Lưu Văn Dao cô em chồng nhắc mục đích ban nãy, vội : "Đi ! các con chăm sóc biểu Huyên Bảo cho đấy."

 

Lôi bà t.ử bảo: "Để biểu ca Nhược Chu dẫn mấy đứa . Đại Lang, cháu dẫn mấy em lên núi chơi một lát, nhớ trông chừng các em cẩn thận."

 

"Vâng ạ! Mấy vị biểu , chúng thôi!" Nhược Chu đáp lời.

 

Nhược Chu vốn đang bận câu đối, nhưng khách đến thì thể chào hỏi, vì thế tạm dừng việc trong tay.

 

Trương Cười Lợi thì sốt ruột, trong lòng vội nghĩ: Huyên Bảo mua cửa hàng ? Sáng nay ngang qua khéo thấy, cửa hàng đó là cửa hàng tịch thu của phủ Trung Dũng Tướng quân ?

 

Hôm nay sở dĩ ả xúi giục chị dâu đến biếu lễ tết cho nhà họ Nhược, mục đích chính là việc mua cửa hàng a!

 

Lưu Văn Dao dùng sức nháy mắt với Nhược Huyên, trong lòng thầm niệm: Mau con mua !

 

Nhược Huyên dì cả một cái, gật đầu: " ạ!"

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Lưu Văn Dao vẻ mặt ảo não, mặt quỷ với Nhược Huyên đầy bất lực.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-302.html.]

 

Trương Cười Lợi xong hớn hở về phía Lưu thị và Nhược Thủy: "Em rể, tiểu , một yêu cầu quá đáng, thật dám giấu giếm, cũng mua một gian cửa hàng trong thành để mở tiệm tạp hóa từ lâu , nhưng mãi tìm chỗ thích hợp. Các em cũng cửa hàng trong thành ít khi bán ngoài, nếu các em cách mua những cửa hàng tịch thu của phủ Trung Dũng Tướng quân, liệu thể giúp mua thêm một gian ?"

 

Nhược Huyên nhanh nhảu đáp: "Không mua nữa ạ! Con ông Cổ bán hết sạch ! Gian con xem hôm nay là do triều đình bồi thường cho ông nội con đấy ạ."

 

Trương Cười Lợi cau mày: "Nhanh như bán hết ? Vụ án phủ Trung Dũng Tướng quân chẳng hôm qua mới kết thúc ?"

 

Nhược Thủy ngờ Huyên Bảo trả lời thông minh như , đương nhiên cũng thể kéo chân con gái, vội : "Hôm qua là hành hình, còn án t.ử thì kết từ sớm, những sản nghiệp của Khương gia triều đình xử lý từ lâu ."

 

Lưu thị gật đầu phụ họa: "Cũng chẳng , đừng tiểu cô mua cửa hàng, chúng cũng mua lắm chứ. Khó khăn lắm mới cửa hàng bán , nhưng hết sạch !"

 

Trương Cười Lợi nghĩ Huyên Bảo còn nhỏ như thì sẽ dối, trong lòng thầm tiếc rẻ, còn tưởng vớ món hời. thôi, cửa hàng mua , nếu hai đứa con trai của thể học viện Đăng Phong hoặc thư viện Cử Hiền học thì cũng .

 

Nghĩ , ả còn lăn tăn chuyện cửa hàng nữa: "Huyên Bảo , biểu ca Trí Văn và Trí Hùng của con cũng học viện Đăng Phong và thư viện Cử Hiền, con thể nhờ giúp một bức thư tiến cử ? Hôm nay thấy con chơi với công t.ử nhà Huyện lệnh và tiểu chủ t.ử Bác Cổ Trai. Con thể nhờ họ giúp hai biểu ca con một chuyện nhỏ ?"

 

Lưu Văn Dao cô em chồng đ.á.n.h chủ ý , nếu , hôm nay bà chắc chắn sẽ dẫn cô theo.

 

Bà bất mãn lên tiếng: "Tiểu , Huyên Bảo chỉ là một đứa trẻ, những chuyện như hiểu? Hơn nữa, đây là chuyện nhỏ? Việc nợ ân tình lớn đến thế nào chứ?!"

 

Nhược Huyên trực tiếp đồng ý: "Thư tiến cử ạ, con cái . Để con giúp dì hỏi thử xem."

 

Cứ đồng ý , đợi thẳng là hỏi nhưng đối phương đồng ý là xong mà!

 

Đây chính là điều Hàn dạy: "Ngươi Trương Lương kế, thang bắc tường" (Vỏ quýt dày móng tay nhọn), binh bất yếm trá!

 

Trương Cười Lợi và Lưu Văn Dao rời khi mặt trời xuống núi.

 

 

Loading...