Hắn buồn bực bệt xuống đất giận dỗi.
Đợi khi khôi phục phận Ma Tôn, nhất định tiêu diệt đóa hoa Huyên thảo nhỏ bé !
Dám sỉ nhục là chó!
Mấy em Nhược Hàng thích ch.ó trắng nhỏ, từng đứa vội vây , bế nó lên, xoa đầu vuốt lông: "Huyên Bảo, Tiểu Bạch thế? Trông nó vẻ vui."
Nhược Huyên bế lấy chú ch.ó trắng: "Nó chơi đấy! Muội đưa nó tìm Hiên Viên ca ca chơi đây."
Vấn đề của Ma Tôn, vẫn nên để Hiên Viên Thần quân giải quyết thì hơn!
Nàng cũng sợ khi Ma Tôn lấy tự do, đ.á.n.h .
Dù thì tu vi của nàng và Ma Tôn cũng chênh lệch đến 9999 năm.
"Bà nội, ngày mai cháu mời Hiên Viên nãi nãi và Hiên Viên ca ca đến ăn dê nướng nguyên con ạ?" Nhược Huyên cũng quên chính sự, thuận miệng hỏi.
"Được chứ! Vừa khéo hai bà cháu họ về kinh ăn Tết, cháu mời họ sang nhà ăn Tết cùng cho náo nhiệt."
"Vâng ạ!" Nhược Huyên ôm ch.ó trắng nhỏ, liền chạy lên núi.
Khi Nhược Huyên chạy lên núi, lúc thấy từng chiếc xe ngựa nối đuôi xuống con đường núi tu sửa bằng phẳng, nàng chỉ liếc qua chạy thẳng đến sơn trang.
Trong sân bày la liệt rương hòm, sọt lớn sọt nhỏ, đều là đồ từ kinh thành gửi đến cho hai bà cháu ăn Tết.
Đồ ăn thức uống, vật dụng đầy đủ thứ, chỉ sợ hai bà cháu ở ngoài cung ăn Tết sẽ chịu thiệt thòi.
Cổ chưởng quầy đang chỉ huy dọn đồ dùng kho, mang đồ ăn xuống nhà bếp và hầm ngầm.
Nhược Huyên thấy Cổ chưởng quầy liền ngọt ngào : "Cổ gia gia, ngày mai nhà cháu nướng dê nguyên con, ông sang ăn cùng nhé!"
Cổ chưởng quầy đồng ý: "Được, nếu lão phu nhân và tiểu chủ t.ử , cũng sẽ ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-305.html.]
Nhược Huyên : "Vâng, giờ cháu mời Hiên Viên nãi nãi và Hiên Viên ca ca đây."
Dứt lời, nàng ôm Ma Tôn ch.ó trắng chạy trong.
Hiện tại sơn trang cũng như nhà của Huyên Bảo, nàng thể tùy ý , ám vệ ẩn trong bóng tối thấy là nàng cũng còn để ý nữa.
Nhược Huyên đến sân của Hiên Viên lão phu nhân .
"Hiên Viên nãi nãi, cháu đến !"
Ngày mai là 30 Tết, kinh thành gửi đến nhiều hoa, Hiên Viên lão phu nhân đang ở trong phòng chỉ đạo hạ nhân bày biện những chậu hoa cây cảnh quý giá các góc phòng.
Thấy Nhược Huyên xuất hiện, bà vui mừng: "Huyên Bảo cuối cùng cũng bận xong !"
Huyên Bảo mà đến, bà còn lo bệnh tự kỷ của tiểu tôn t.ử tái phát!
Mấy ngày nay tiểu tôn t.ử khôi phục trạng thái như .
"Cháu bận xong ạ. Hiên Viên nãi nãi, ngày mai nhà cháu nướng dê nguyên con, bà và Hiên Viên ca ca đến nhà cháu cùng ăn nhé?"
"Ngày mai là đêm giao thừa, đều ăn cơm tất niên đoàn viên, liệu phiền quá ?" Hiên Viên lão phu nhân thực cũng , bà cháu trai một sinh nhật náo nhiệt, cũng nó cảm nhận sự ấm áp của bữa cơm gia đình bình thường, chỉ sợ gây phiền hà.
"Sẽ ạ, dê nướng nguyên con đông mới vui. Chúng thể nướng thịt đón giao thừa. Với ngày mai chẳng sinh nhật Hiên Viên ca ca ? Ngày mai cũng là sinh nhật cháu, cháu cùng Hiên Viên ca ca mừng thọ thần chung, như thế càng náo nhiệt."
Hiên Viên lão phu nhân bảo: "Huyên Bảo cùng ca ca đón sinh nhật ? Được, cháu hỏi ca ca xem, nếu nó đồng ý thì chúng sẽ cùng đón."
Mọi năm đêm giao thừa đều yến tiệc trong cung, nhưng tiểu tôn t.ử đầy một tuổi , dứt khoát từ chối tham gia cung yến, chỉ ở một trong cung điện.
Hiên Viên lão phu nhân nhớ tới mấy ngày nay Huyên Bảo thành bán câu đối, mấy hôm liền đến sơn trang, tiểu tôn t.ử trở về như cũ, cả ngày quá năm câu, mỗi câu quá một chữ!
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Cứ ru rú trong phòng một chẳng gì, khiến bản giống như cao tăng bế quan tu luyện chờ ngày mọc cánh thành tiên.
Bà già , chẳng lúc nào thì xuôi tay nhắm mắt. Tương lai đại tôn t.ử kế thừa ngôi vị hoàng đế, trăm công nghìn việc, thể bầu bạn với nó. Bà hy vọng khi mất , quãng đời còn của tiểu tôn t.ử đều cô đơn lẻ loi một .
Bà mong nó thể hòa nhập thế giới , sống một cuộc đời muôn màu muôn vẻ, chứ như một ông cụ non, chẳng còn niềm vui thú gì đời.