Phúc Tinh Nhỏ Chốn Điền Viên - Chương 310

Cập nhật lúc: 2025-12-08 04:48:28
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Nhược Sơn vội : "Tứ ca, ca ? Nhược Huyên chính là con gái em, con gái ruột!"

 

Mọi cũng nhao nhao hùa theo: "Nói bậy, Nhược Huyên là con gái , con gái ruột của ! Lão Tứ chú đừng hòng độc chiếm Huyên Bảo!"

 

" , Nhược Huyên cũng là con gái !"

 

Nhược Huyên đau cả đầu, nàng vội trượt xuống ghế định gắp cho mỗi một miếng, con gái của thật dễ dàng a!

 

Lôi bà t.ử hiệu cho Huyên Bảo tự ăn, đó giả vờ tức giận mắng một trận, cả nhà mới vui vẻ náo nhiệt ăn bữa cơm đoàn viên sớm.

 

Chẳng ngờ cơm mới ăn một nửa, một vị khách mời mà đến.

 

"Nhược Hà! Nhược Hà, cứu với! Người sòng bạc bắt về, cha mặc kệ ! Thiếp vất vả lắm mới trốn !" Một phụ nữ đầu bù tóc rối, quần áo xộc xệch chạy , phòng thấy mâm cỗ bàn, mắt liền trợn tròn!

 

Trời ơi!

 

Nhiều thịt quá!

 

Nhà họ Nhược quả nhiên trở nên giàu !

 

Chưa đến Tết mà ăn nhiều thịt thế !

 

Hai mắt Triệu thị sáng rực, vươn đôi tay bẩn thỉu định chộp lấy bào ngư bàn, cả nhà đều thấy bàn tay đen nhẻm của ả thiếu mất hai ngón.

 

Mặt Nhược Huyên sầm , nàng bắt chước dáng vẻ của Hiên Viên Khuyết, phất tay áo một cái, cả Triệu thị bay vèo ngoài!

 

Nàng cảm thấy dáng vẻ oai phong, sướng, đặc biệt là khi đối phó với kẻ xa!

 

Lúc hai gã đàn ông cao to vạm vỡ xông , đ.ấ.m đá túi bụi Triệu thị.

 

"Mụ già thối tha, còn dám chạy trốn ! Xem tao đ.á.n.h c.h.ế.t mày !"

 

Triệu thị co rúm đất rên rỉ: "Đừng đ.á.n.h ! Đây là nhà chồng , họ bạc! trả bạc! Nhược Hà cứu mạng! Cứu mạng!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-310.html.]

 

Hai gã dừng tay chân, về phía nhà họ Nhược.

 

Cả nhà họ Nhược đều bước , trong thôn cũng lục tục kéo đến xem náo nhiệt.

 

Nhược Hà tức đến xanh mặt: "Ta chồng ngươi, ngươi sớm hưu ."

 

Lôi bà t.ử tức c.h.ế.t: "Phi! Ai là chồng ngươi? Ngươi đừng ăn hàm hồ! Ngươi với nhà chẳng nửa điểm quan hệ!"

 

Lôi bà t.ử với hai gã : "Người liên quan gì đến nhà chúng , các mau đưa !"

 

Triệu thị lóc: "Mẹ, con sai ! Mẹ đừng nhận con! Sau con sẽ sửa, con bao giờ đ.á.n.h bạc nữa! Mọi giúp con đền cho họ 500 lượng bạc ! Cả đời con trâu ngựa cho , hu hu... con họ bắt ! Thảm lắm! Hu hu."

 

Triệu thị lóc sức giãy giụa, ả nhào tới ôm chặt lấy chân Nhược Hà: "Nhược Hà, một ngày vợ chồng trăm ngày ân nghĩa, cứu với, thật sự dám nữa !"

 

"Buông tay!" Nhược Hà dùng sức rút chân, nhưng rút !

 

Triệu thị vốn béo, giờ càng béo hơn, ước chừng hơn hai trăm năm mươi cân. Ả coi Nhược Hà như cọng rơm cứu mạng mà ôm chặt cứng, Nhược Hà đá thế nào cũng hất ả !

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Hắn dám dùng tay chạm ả, sợ ăn vạ.

 

"Nhược Hà, bao giờ đ.á.n.h bạc nữa, nhất định chăm chỉ việc giúp gia đình! Chàng , bọn họ a! Hu hu... Bọn họ bắt về đủ việc để trả nợ, trời sáng dậy nấu cơm cho mấy chục ở sòng bạc, giặt quần áo cho mấy chục , quét dọn vệ sinh, đổ thùng phân cho cả sòng bạc, cho heo ăn, cho ngựa ăn, rửa chuồng heo, chuồng ngựa, ban đêm còn ..."

 

Ban đêm còn hầu hạ một tên đầu mục hung thần ác sát của sòng bạc. Hắn bảo ả béo , dễ sinh nở, ả sinh con trai cho , hầu hạ một trừ nợ 20 văn, sinh một đứa con trai trừ nợ 50 lượng...

 

20 văn một , 50 lượng một đứa con trai, ả ngủ bao nhiêu , sinh bao nhiêu đứa con trai mới đền đủ 500 lượng?

 

chịu, liền đ.á.n.h ả!

 

Cơm nấu khét đánh, cơm muộn đánh, sớm cũng đánh, thì đ.á.n.h còn dữ hơn, giặt sạch đánh, con ồn đánh, thua tiền đánh...

 

Tóm trái cũng đánh, cũng đánh, cái cũng đánh, cái cũng đánh...

 

Còn bữa nào cũng ép ả ăn thịt mỡ, bảo là eo to bụng lớn mới dễ sinh nở, ăn đánh, hại ả ngày càng béo!

 

Vừa nãy ả chạy về nhà kể với cha , họ còn tin ả khổ, cứ tưởng ả đang hưởng phúc!

Loading...