Vẫn là Hiên Viên thần quân lợi hại, thế mà cũng nghĩ !
Mặt Hiên Viên Khuyết đen sì, đầu tiên thấy hối hận vì lắm mồm.
Sau đó, mở lớp giấy dầu cuối cùng, lộ một mẩu khô bò nhỏ xíu, mặt càng đen hơn!
Hắn cầm miếng khô bò hình trái tim lên: “Cái gì đây? Hoa của , lá của cũng hình dạng .”
Nhược Huyên chột che n.g.ự.c : “Đây là trái tim nhỏ của , tặng trái tim nhỏ của cho Hiên Viên ca ca, tâm ý ?”
Tặng trái tim nhỏ của chính ? Hiên Viên Khuyết sững sờ một chút, ngước mắt nàng.
Đóa hoa nào đó vẻ mặt đầy chột .
Hiên Viên Khuyết đen mặt, ngay đóa hoa đang lừa mà.
Hiên Viên Khuyết nhàn nhạt nàng: “Chẳng lẽ là do tham ăn, ăn thừa ngần , đó cố ý lừa ?”
Nhược Huyên trợn mắt lớn tiếng : “Sao thể chứ? Khô bò khó kiếm thế nào ? Tiểu thúc của mới một miếng to bằng bàn tay thôi, chia với các , mỗi mới một miếng nhỏ, nghĩ Hiên Viên ca ca ăn khô bò bao giờ nên cố ý để dành cho đấy! Chỉ là miếng khô bò xé hình dạng khó coi, mới gặm nó thành hình trái tim thôi.”
Cho dù là thật thì nàng cũng tuyệt đối thể thừa nhận tham ăn.
Nói thật, khô bò thơm quá, chắc thịt dê với thịt thỏ thành thịt khô cũng thơm lắm, thật thử xem.
“Gặm?” Hiên Viên Khuyết thấy cái dạng thèm thuồng của nàng, khóe miệng giật giật, chút ghét bỏ đặt miếng khô bò giấy dầu.
“Không gặm trực tiếp , dùng tay xé đấy, sạch lắm, c.ắ.n miếng nào .” Nhược Huyên vội đảm bảo: “Cho dù cắn, cũng dùng tiên thuật sạch , nhưng mà thật sự cắn, Hiên Viên ca ca cứ yên tâm ăn.”
Khóe miệng Hiên Viên Khuyết giật giật, nàng như , càng cảm thấy miếng khô bò đúng là do nàng gặm thành hình trái tim!
Sao mà nuốt nổi?
Hắn đưa trả miếng khô bò cho nàng: “Ta thích ăn khô bò, thích thì ăn .”
Hắn sẽ bao giờ ăn đồ khác ăn hoặc đồ ăn thừa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-317.html.]
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Nhược Huyên nhận lấy: “Được thôi! Vậy tặng cho Khiêm ca ca, Trương Khiết sinh nhật tháng giêng, vẫn chuẩn quà sinh nhật. Khiêm ca ca thích ăn thịt, nhất định sẽ thích món quà sinh nhật ‘tiểu tâm can’ của .”
Hiên Viên Khuyết: “……”
Hắn đen mặt giật miếng khô bò: “Thôi, ngon như thế, để nếm thử.”
Nàng rốt cuộc nhớ từng dạy nàng nam nữ thụ thụ bất ?
Còn tặng “tiểu tâm can” cho khác nữa chứ!
Nhược Huyên thầm nghĩ đàn ông thật đổi: “Được thôi, Hiên Viên ca ca, mau nếm thử , thật sự ngon! Đương nhiên nếu thích ăn, thể trả cho .”
Hiên Viên Khuyết: “Lát nữa ăn.”
“Có một miếng bé tẹo thế còn để dành gì?” Nhược Huyên giật , lấy miếng khô bò , xé một mẩu nhỏ đút đến bên miệng Hiên Viên Khuyết: “Hiên Viên ca ca nếm thử xem.”
Hiên Viên Khuyết bất đắc dĩ mở miệng, c.ắ.n miếng khô bò .
“Có ngon , Hiên Viên ca ca còn nữa ?”
Hiên Viên Khuyết thấy nước miếng nàng sắp chảy , lắc đầu: “Không cần, ăn ! Ta thích ăn.”
Nhược Huyên vui vẻ ăn nốt miếng khô bò còn : “Ngon thật! Tiếc là ít quá, còn nếm vị gì.”
Hiên Viên Khuyết hiếm khi thấy món ăn nào trong lòng nàng vượt qua thỏ và dê núi, nghĩ đến đồ ăn vặt từ kinh thành gửi tới hình như cũng khô bò, răng tổ mẫu , c.ắ.n nổi.
Lát nữa tìm , mang hết cho nàng .
Hiên Viên Khuyết lấy một chuỗi vòng tay bạch ngọc: “Cho , quà sinh nhật.”
Nhược Huyên nhận lấy, kỹ, phát hiện mỗi hạt ngọc đều điêu khắc hoa cỏ huyên, những hình dạng khác , những thời điểm khác của hoa cỏ huyên.
Có cái mới nảy mầm, cái mới mọc một chiếc lá…
Hạt cuối cùng chính là hình dáng bản thể nàng nở rộ nhất.
Mỗi đóa hoa cỏ huyên hạt ngọc đều sống động như thật!