Phúc Tinh Nhỏ Chốn Điền Viên - Chương 323

Cập nhật lúc: 2025-12-08 07:25:09
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Nhược Hàng và Nhược Thuyền cũng gọi: “Mợ.”

 

Nhược Huyên và Nhược Huyền đều là trẻ con lễ phép, cũng theo gọi: “Mợ.”

 

Giang Nhu đang định nhắc Tưởng thị là Nhược Thủy và Lưu thị cũng ở đây, là họ đưa gia đình về.

 

Nhược Giang và Lưu thị cũng đang định chào hỏi.

 

Không ngờ Tưởng thị trực tiếp lờ lời chào của bọn trẻ, lờ những khác, bà đầu gọi vọng trong nhà: “Tướng công, A Nhu bọn họ về !”

 

Sau đó giả vờ với hai đứa trẻ: “Mau bảo cha các con là gia đình đại cô đến .”

 

Nhược Giang và tướng công của bà là bạn học, vẫn là để tiếp đón gia đình em gái lớn !

 

lười tiếp đón, kẻo tướng công và bố chồng trách bà chậm trễ họ.

 

Hừ, bà chậm trễ Giang Nhu thế nào chứ? Nhược Giang chân tàn tật, thành phế nhân, Giang Nhu khi đó còn trẻ, bà chẳng qua khuyên cô hòa ly tái giá, hơn nữa còn giới thiệu cho một gia đình , bảo cô đừng ở nhà họ Nhược chịu khổ mà thôi!

 

Giang Nhu liền tát bà một cái, tướng công và bố chồng còn trách bà xen việc khác!

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Năm đó nếu thương Giang Nhu chăm sóc chồng tàn tật, sống khổ sở, bà còn lâu mới giới thiệu cho!

 

ơn mắc oán!

 

Hơn nữa Giang Nhu về nhà đẻ thăm còn mang theo cả cháu trai nhà chồng, đây là kiếm thêm mấy chục đồng tiền mừng tuổi ?

 

Lúc một chiếc xe ngựa dừng xe ngựa nhà họ Nhược.

 

Giang Nguyệt vui mừng : “Anh ơi, là tiểu cô về !”

 

Giang Nguyệt lập tức kéo Giang Nhật chạy tới chiếc xe ngựa phía , cũng chẳng thèm nhà thông báo cho cha chúng.

 

Lưu thị lấy bao lì xì , ngờ bọn trẻ chạy mất.

 

“Hai đứa nhỏ , thấy cô út còn vui hơn thấy ruột!” Tưởng thị giả vờ tức giận nhân cơ hội cũng theo qua đó.

 

Muốn dùng một hai đồng tiền lẻ đổi lấy mấy chục đồng tiền mừng tuổi của bà ? Nằm mơ!

 

nhiệt tình với trong chiếc xe ngựa phía : “Tiểu , em rể cuối cùng cũng về , hai đứa nhỏ mong suốt cả buổi sáng.”

 

Giang thị chút khó xử, chị dâu cả nhà chỉ lờ chồng con mà còn coi như thấy chú tư và thím tư!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-323.html.]

“Trước tiên chuyển đồ xuống .” Nhược Giang cũng để ý thái độ của Tưởng thị lắm, vội chuyển quà tết xuống xe, gia đình chú tư còn thăm cha vợ nữa.

 

Nhược Thủy và Lưu thị giả vờ hiểu sự lạnh nhạt cố ý của Tưởng thị, cũng giúp đỡ chuyển đồ.

 

Nhược Huyên khó hiểu vì Tưởng thị thất lễ như , nhưng cũng lúc nên hỏi.

 

May mắn là Giang Xa và hai ông bà Giang lúc vội vàng , bước khỏi cổng viện tiếng truyền ngoài.

 

“A Giang, A Nhu tới , mau nhà!”

 

“Em rể, A Nhu!”

 

Giang Xa tới ôm chầm lấy Nhược Giang, đó hành lễ với Nhược Thủy và Lưu thị.

 

Nhược Thủy và Lưu thị cũng vội đáp lễ, và bảo bọn trẻ chào hỏi.

 

Giang Xa và hai ông bà Giang nhiệt tình hơn nhiều, nụ cũng chân thành, họ phát lì xì mừng tuổi cho mấy đứa trẻ, Nhược Huyên và Nhược Huyền cũng bỏ sót.

 

Lão phu t.ử Giang còn mời Nhược Thủy và Lưu thị nhà chơi.

 

Nhược Thủy từ chối: “Dạ thôi, nhạc phụ còn đang đợi, chúng con đến bái phỏng.”

 

Lúc gia đình bốn nhà Giang Lệ cũng xuống xe ngựa, tới.

 

Giang Lệ bước tới gần: “Đại tỷ, đại tỷ phu.”

 

Sau đó nàng về phía vợ chồng Nhược Thủy, chào hỏi, vì Nhược Thủy và Lưu thị đều lớn tuổi hơn nàng nên nàng gọi: “Tứ ca, tứ tẩu.”

 

Nhược Thủy và Lưu thị đáp , bảo Huyên Bảo và Nhược Huyền cùng Nhược Hàng hai em gọi dì dượng.

 

Nhược Huyên ngọt ngào gọi: “Con chào dì, chào dượng ạ.”

 

Giang Lệ dịu dàng xoa đầu Nhược Huyên: “Đây là Huyên Bảo ? Xinh xắn quá! Thông minh thật!”

 

Chuyện nhà họ Nhược, vì Nhược Sơn học đồ ở y quán nhà nàng nên nàng chút ít, ánh mắt nàng khỏi dừng Nhược Huyên.

 

Ai thể ngờ cô bé mấy tháng còn , giờ chuyện cứ như đả thông hai mạch Nhâm Đốc .

 

Thế mà còn bản lĩnh cứu bá tánh cả huyện, Hoàng thượng ban thưởng!

 

Nhược Huyên đáp: “Dì cũng xinh lắm ạ!”

 

 

 

Loading...