Phúc Tinh Nhỏ Chốn Điền Viên - Chương 333

Cập nhật lúc: 2025-12-08 07:25:19
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Nhược Huyên xong mới yên tâm, nàng thấy Hiên Viên Khuyết thu chuỗi vòng tay vội : “Hiên Viên ca ca, đó là cái khóa vàng thắng , giúp thu luôn nhé!”

 

Dương Kỳ Khỉ thấy Hiên Viên Khuyết xuất hiện thì ngẩn ngơ, nó từng thấy bé trai nào lớn lên như .

 

Ngay cả việc ruột, cha ruột và em trai ruột vì nó đ.á.n.h thương nó cũng chẳng phản ứng gì.

 

Lúc thấy Hiên Viên Khuyết lấy vòng tay, nó vội chạy tới : “Ca ca, cái vòng tay đó là của ! Vừa nãy đá cầu thắng , cái khóa vàng cũng là của , là bà nội tặng quà đầy tháng.”

 

Dương Kỳ Khỉ chạy đến bên Hiên Viên Khuyết, đưa tay kéo , “Ca ca...”

 

Hiên Viên Khuyết lạnh lùng đầu , ánh mắt lạnh băng, giọng điệu còn lạnh hơn cả ánh mắt: “Tránh xa một chút.”

 

Dương Kỳ Khỉ sợ đến mức rụt tay về, cơ thể bất giác lùi vài bước, “Ca ca...”

 

Hiên Viên Khuyết lạnh lùng cảnh cáo: “Đừng gọi là ca ca, của ngươi!”

 

Dương Kỳ Khỉ: “……”

 

Hung dữ quá!

 

Hiên Viên Khuyết trực tiếp cầm lấy chuỗi vòng tay của Nhược Huyên, đến khi lấy cái khóa vàng, móc một chiếc khăn tay sạch sẽ bọc lấy tay mới cầm lên.

 

Dương Kỳ Khỉ tuy còn nhỏ, nhưng thấy Hiên Viên Khuyết dùng khăn bọc tay mới chạm khóa vàng của , nó cũng chê bẩn!

 

Dương Kỳ Khỉ hiểu lầm, Hiên Viên Khuyết chỉ là thích chạm đồ vật dính thở của khác, đặc biệt là ưa. Hiện tại linh lực, dùng pháp thuật thanh trừ thở đó, chỉ thể như .

 

Dương Kỳ Khỉ cảm giác chịu sự sỉ nhục từng , nhịn đỏ hoe mắt, giận dữ : “Đó là khóa vàng của tao! Cái vòng tay cũng là tao thắng! Vừa nãy tao đá cầu thắng, cho nên vòng tay là của tao! Tao thắng từ tay con ngốc Nhược Huyên !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-333.html.]

 

Trương Lôi xong nhịn mắng: “Cậu bậy! Nếu em trai đẩy Huyên Bảo một cái, Huyên Bảo bây giờ vẫn còn đang đá cầu đấy.”

 

Trương Nhụy: “Đồ dối! Vừa nãy quả cầu của sắp rơi xuống đất, là Huyên Bảo giúp đỡ lấy, đá trả cho ! Nếu thua sớm ! Lần thi đấu Huyên Bảo thắng mới đúng!”

 

Trương Mai: “Thua nhận nợ! Đồ cóc ghẻ!”

 

Hiên Viên Khuyết tuy đến muộn một bước, thấy tình huống lúc đó, nhưng nhàn nhạt liếc Dương Kỳ Khỉ: “Huyên Bảo đời nào thua. Còn nữa...”

 

Hiên Viên Khuyết ngừng một chút, ngẫm nghĩ xem phàm uy h.i.ế.p khác sẽ gì, đó nhàn nhạt : “Ngươi nếu dám gọi là đứa ngốc (si nhi) nữa, sẽ cho cắt lưỡi ngươi. Rốt cuộc đến cách xưng hô với khác thế nào cũng , thì giữ lưỡi gì?”

 

Khí thế của Cửu Thiên Chiến Thần, cho dù phóng thích bất kỳ uy lực nào, chỉ nhàn nhạt đối phương một cái, cũng dọa cho Dương Kỳ Khỉ hai chân mềm nhũn, quỳ sụp xuống đất, trong mắt tràn đầy hoảng sợ, cả bất giác run rẩy, đổ mồ hôi lạnh, huyết sắc mặt trong nháy mắt rút sạch, cả khuôn mặt nhỏ trắng bệch như giấy.

 

Hiên Viên Khuyết uy h.i.ế.p xong, lập tức lướt qua nó, đến bên cạnh Nhược Huyên, kéo tay nàng, mặt vô cảm đeo chuỗi vòng ngọc thạch tay nàng: “Về đừng tháo !”

 

Nếu nàng tháo vòng tay, nãy cũng đến mức đập rách trán.

 

Mỗi hạt châu vòng tay đều pháp thuật, thời khắc mấu chốt thể bảo vệ nàng khỏi tổn thương.

 

Nhược Huyên sờ sờ vòng tay ngoan ngoãn gật đầu, nàng giơ tay lấy cái khóa vàng trong tay , với cha ruột : “Cha, cái khóa vàng cha giúp con đem đ.á.n.h thành mấy cái quả vàng nhỏ, tiện mang theo mua đồ.”

 

“Được.” Nhược Thủy gì là đồng ý.

 

Hạ Lan thấy khóa vàng của con gái lấy thì cuống lên, đó là khóa trường mệnh lúc đầy tháng của con gái, nàng vội la lên: “Phùng phu nhân, bà là trọng tài, cuộc thi xem Kỳ Khỉ nhà thắng ?”

 

Mọi đều về phía Phùng phu nhân.

 

Lưu thị: “Ngang ngược vô lý thì cô thắng chắc!”

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

 

Loading...