Phúc Tinh Nhỏ Chốn Điền Viên - Chương 341

Cập nhật lúc: 2025-12-08 08:36:41
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Tiếp đó, Nhược Huyên đoán trúng thêm mấy câu đố đèn phần thưởng là đồ trang sức miễn phí.

 

Chưởng quầy sắp đến nơi : "Tổng cộng tặng cho vị tiểu cô nương gần năm mươi lượng bạc ."

 

Trong lòng ông thầm cầu nguyện: "Đừng đoán trúng cái đèn cung đình lưu ly nhé! Làm ơn mà!"

 

là sợ cái gì thì cái đó tới!

 

Mấy Nhược Hàng suy nghĩ nửa ngày trời cũng đoán , bọn họ sang hỏi Nhược Thủy xem nghĩ , Nhược Thủy cũng chỉ lắc đầu.

 

Hết cách, bọn họ đành về phía Nhược Huyên và Hiên Viên Khuyết cầu cứu.

 

Nhược Huyên cũng chịu thua, bèn sang Hiên Viên Khuyết.

 

Chưởng quầy nín thở, căng thẳng chằm chằm đôi kim đồng ngọc nữ !

 

Hiên Viên Khuyết cất giọng thanh lãnh, đáp án: "Trượng phu vắng, gia ngày rằm."

 

Nhược Thủy trầm ngâm một chút bật : "Hóa là như ! Diệu! Quá tuyệt diệu!"

 

Ông càng thêm bội phục Hiên Viên Khuyết, tuổi còn nhỏ mà học thức thật uyên bác!

 

Sắc mặt chưởng quầy trắng bệch. Không thể nào? Cái mà cũng đoán ?

 

Đây chính là câu đố mà chủ nhân bọn họ vô tình thấy trong một cuốn du ký cũ ở sạp sách xưa khi du ngoạn. Trong sách còn ghi đây là một bài dân d.a.o của triều đại cũ.

 

Vị tiểu công t.ử rốt cuộc là thần thánh phương nào, thế mà cũng ?

 

Khi Hiên Viên Khuyết đáp án, xung quanh đều nghi ngờ nhầm, còn nhịn bật .

 

"Cái gì? Đây mà là đáp án ? Tiểu công tử, ngươi đoán mò đúng !"

 

"Trước giờ từng qua đáp án nào như ."

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-341.html.]

"Trẻ con lung tung thôi, các tin gì!"

 

Nhược Huyên vui, lên tiếng bênh vực: "Hiên Viên ca ca của tuyệt đối sẽ đoán sai."

 

Hiên Viên Khuyết liếc nàng một cái.

 

Nhược Huyên sang hỏi chưởng quầy Cửa Hàng Bạc: "Chưởng quầy gia gia, Hiên Viên ca ca của đoán đúng chứ?"

 

trêu: "Tiểu cô nương, cháu vẻ tự tin ca ca nhỉ!"

 

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Nhược Huyên đầy vẻ đương nhiên: "Tất nhiên ạ!"

 

Hiên Viên thần quân là vị thượng thần lợi hại nhất mà nàng từng gặp.

 

"Mà kể cũng lạ, hai đoán trúng ít đố đèn ! Chẳng lẽ đoán đúng thật?"

 

"Chưởng quầy, vị tiểu công t.ử đoán đúng ?"

 

"Chưởng quầy, mau , đúng sai?"

 

Mọi xung quanh cũng nôn nóng thúc giục.

 

Lúc , chủ nhân của Cửa Hàng Bạc bước , mỉm : "Chúc mừng tiểu công tử, đoán đúng !"

 

Danh dự của Cửa Hàng Bạc vẫn luôn , đúng là đúng, sai là sai, cũng chẳng kẻ tặng nổi một chiếc đèn cung đình.

 

Vị tiểu công t.ử tuổi còn nhỏ mà thể giải câu đố khó bao tài t.ử giai nhân, quả là tiền đồ vô lượng! Hơn nữa y phục và khí chất quý phái toát từ nhỏ, xuất bất phàm.

 

Khách nhân như tự nhiên thể đắc tội, cho dù thể kết giao thì cũng tuyệt đối thể trở mặt.

 

Chưởng quầy chỉ là đau lòng của cải thôi chứ ý định dối, Cửa Hàng Bạc vẫn luôn buôn bán dựa chữ tín. Thấy chủ nhân lên tiếng, ông vội vàng bổ sung: "Không sai, vị tiểu công t.ử đoán đúng . Chúc mừng tiểu công tử, tuổi trẻ tài cao, học vấn uyên bác, thật khiến bội phục. Tiểu nhân sẽ đích gỡ hoa đăng xuống ngay đây."

 

Chưởng quầy gỡ chiếc đèn cung đình lưu ly xuống, cung kính trao cho Hiên Viên Khuyết.

 

Hiên Viên Khuyết thuận tay đưa luôn cho Nhược Huyên.

 

Nhược Huyên vui vẻ nhận lấy, yêu thích buông tay mà ngắm nghía, nhưng vài lầm bầm: "Sao cái nào hình hoa cỏ huyên nhỉ? Hoa cỏ huyên như . Hơn nữa cỏ huyên mang ý nghĩa vô ưu, ngụ ý cũng mà! Chẳng hơn mấy loại mai lan trúc cúc ? , Hiên Viên ca ca?"

Loading...