Phúc Tinh Nhỏ Chốn Điền Viên - Chương 342

Cập nhật lúc: 2025-12-08 12:53:18
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Hiên Viên Khuyết khóe miệng giật giật. Đây đúng là một đóa hoa tự luyến!

 

Đứng các loài hoa trong thiên hạ, đại khái nàng luôn cảm thấy bản nhất, nhất.

 

Thấy Hiên Viên Khuyết trả lời, nàng nhịn kéo kéo ống tay áo : "Hiên Viên ca ca, thấy ?"

 

Hiên Viên Khuyết sợ nàng quấn lấy hỏi mãi thôi, đành nhàn nhạt đáp: "Ừ, hoa cỏ huyên là nhất."

 

Nhược Huyên lúc mới cảm thấy mỹ mãn! Nàng tiếp tục ngắm nghía chiếc đèn cung đình lưu ly.

 

Hiên Viên Khuyết tiếp tục giải đố, đoán trúng đố đèn phần thưởng là quyền mua khối nguyên thạch phỉ thúy trị giá ngàn lượng với giá 800 lượng.

 

Hiên Viên Khuyết quyết định mua.

 

Chưởng quầy thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng lỗ vốn!

 

Giá trị của phỉ thúy nguyên thạch khi khai thác khó định đoạt. Khối nguyên thạch , sư phụ kinh nghiệm nhất của tiệm bọn họ định giá 500 đến 700 lượng. Nếu giúp khách khai thác , gia công thêm, kiếm chút tiền công, thì thể thu lợi nhiều hơn.

 

Ông hỏi: "Khối phỉ thúy tiểu công t.ử điêu khắc thành cái gì? Chúng đại sư điêu khắc nổi tiếng, thể hỗ trợ."

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Hiên Viên Khuyết đáp gọn lỏn: "Không cần."

 

Chính cũng điêu khắc.

 

Chưởng quầy chút tiếc nuối, nhưng vẫn : "Được thôi, nếu nhu cầu, tùy thời thể mang phỉ thúy , sư phụ của chúng nhất định sẽ tiểu công t.ử hài lòng."

 

Hiên Viên Khuyết : "Cảm ơn chưởng quầy."

 

Hiên Viên lão phu nhân thấy thời gian còn sớm liền bảo: "Được , chúng tiếp tục dạo thôi!"

 

Thế là đoàn Nhược Huyên rời khỏi Cửa Hàng Bạc.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-342.html.]

Đợi bọn họ , trong tiệm mới bàn tán xôn xao: "Đó là nhà ai ? Hai thật thông minh, còn nhỏ mà đoán trúng nhiều đố đèn như thế."

 

"Quá thông minh, quả thực là thần đồng, mới chỉ chừng ba bốn tuổi thôi."

 

Chưởng quầy cũng tới bên cạnh chủ nhân, cảm thán: "Cũng là công t.ử tiểu thư nhà ai."

 

Vị chủ nhân trẻ tuổi : "Học thức như cộng thêm giáo dưỡng , nhất định là xuất đại gia tộc. Phỏng chừng là từ kinh thành tới."

 

Biết đoán trúng nhiều đố đèn, chiếm tiện nghi của cửa hàng nên mới cố ý mua một khối phỉ thúy nguyên thạch. Tuổi còn nhỏ phong thái quân tử, nhất định là do thế gia giáo dưỡng mà ! Gia đình bình thường, trẻ con cỡ đó còn bắt đầu dạy dỗ đến mức , thậm chí trí tuệ và sự rộng rãi .

 

Khi đoàn Nhược Huyên dạo hết con phố trở Bác Cổ Hiên thì tiệm cũng sắp đóng cửa, nhưng vợ chồng Trương Cười Lợi vẫn đoán cái đố đèn nào.

 

Trương Cười Lợi thấy Nhược Huyên trở về vội : "Lão phu nhân, về !"

 

Lúc trong mắt ả chỉ Hiên Viên lão phu nhân, đến cả Nhược Thủy và Lưu thị cũng quên chào hỏi.

 

Hiên Viên lão phu nhân : "Các cũng dạo xong ! Tướng công nhà ngươi qua là bác học đa tài, chắc đoán trúng ít đố đèn nhỉ!"

 

Trương Cười Lợi định là chẳng đoán trúng cái nào, nhờ Hiên Viên lão phu nhân nể tình mà bán rẻ mấy món đồ nàng ưng ý trong Bác Cổ Hiên.

 

Giả Thế Kiệt mất mặt Nhược Thủy, vội kéo tay áo Trương Cười Lợi, gượng: "Cũng tính là nhiều, chỉ vài cái mà thôi."

 

Hiên Viên lão phu nhân gật đầu: "Đoán vài cái cũng là bác học đa tài ! Tương lai nhất định đỗ cao! Ái chà, muộn , mệt, bọn trẻ cũng mệt, chúng về phòng ngủ thôi!"

 

Nhược Thủy vội hộ tống Hiên Viên lão phu nhân từ cửa hông hậu viện Bác Cổ Hiên, những khác cũng lượt theo.

 

Đêm nay Nhược Huyên và ngủ hậu viện Bác Cổ Hiên, ngày mai mới về thôn, còn mấy Nhược Chu thì trực tiếp về học viện.

 

Vợ chồng Trương Cười Lợi kiếm chác gì, cũng dám bám riết lấy Hiên Viên lão phu nhân, chỉ đành xám xịt rời .

 

Tết Nguyên Tiêu qua , coi như hết năm.

 

Ra tháng Giêng, còn đợt lạnh nào nữa, thời tiết ấm lên từng ngày.

 

 

Loading...