Phúc Tinh Nhỏ Chốn Điền Viên - Chương 350

Cập nhật lúc: 2025-12-08 12:53:26
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

"Gâu gâu gâu!"

 

(Khi nào ngươi về kinh thành?)

 

Chủ linh hồn của đang ở kinh thành, đến lúc đó theo về, như thế mới tiện để ba mảnh linh hồn quy về một mối.

 

Hiên Viên Khuyết đáp: "Không , lẽ cả đời cũng về."

 

Ma Tôn c.h.ử.i thề. Hiên Viên Khuyết vẫn đáng ghét như thế! Không giống đóa hoa .

 

linh hồn quy vị thì cần Hiên Viên Khuyết giúp, nếu dễ xảy chuyện.

 

Con ch.ó trắng Ma Tôn về phía nội thất, đáng tiếc tu vi đóa hoa quá yếu. Nếu thì lừa nàng dễ hơn nhiều. tuy Hiên Viên Khuyết khó kiểm soát, lời đóa hoa .

 

Ma Tôn nghĩ tới điều gì, liếc Hiên Viên Khuyết một cái hớn hở chạy .

 

Sau khi Ma Tôn rời , Hiên Viên Khuyết gọi vọng trong buồng: "Muội thể ."

 

Bên trong động tĩnh.

 

Hắn đành buông đồ tay xuống, .

 

Chỉ thấy chiếc giường Bát Bộ rộng lớn, lớp chăn gấm màu lam nhạt nhô lên một cục nhỏ, bên trong truyền tiếng thở đều đều khe khẽ.

 

Hiên Viên Khuyết: ...

 

Nàng là heo ? Mới đó ngủ ? Cũng sợ ngạt thở ?

 

Hắn tới mép giường, tay chạm chăn mà chỉ động tác hất lên, góc chăn liền mở .

 

Một cô bé con đang sấp chổng m.ô.n.g lên trời, ngủ say sưa, nước miếng chảy cả khóe miệng.

 

Hiên Viên Khuyết: "..."

 

Hắn lật bàn tay hướng lên , thể cô bé liền giãn , tự nhiên ngửa ngay ngắn giường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-350.html.]

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Hiên Viên Khuyết xuống mép giường, giúp nàng lau nước miếng bên khóe miệng, nhẹ nhàng đắp chăn, đó xếp đôi giày thêu nhỏ xíu nàng đạp lung tung đất cho ngay ngắn.

 

Hoa ngủ cũng là một cách tu luyện.

 

Hiên Viên Khuyết xuống bên bàn cạnh cửa sổ, lấy khối phỉ thúy nguyên thạch , tu luyện điêu khắc. Linh khí bên ngoài cuồn cuộn chảy phòng do tu luyện, nồng đậm hơn hẳn.

 

Nhược Huyên ngủ một mạch đến khi mặt trời xuống núi mới tỉnh.

 

Cả cảm thấy sảng khoái vô cùng. Giường của Hiên Viên thần quân thoải mái quá mất, tràn ngập thở của nắng, ấm áp mềm mại! Nàng cảm giác như đang phơi nắng đám mây, sơ ý một chút là ngủ quên ngay.

 

Nhược Huyên kìm lăn một vòng trong chăn.

 

Lúc bên ngoài truyền đến giọng mát lạnh nhưng vẫn mang chút nét trẻ con của Hiên Viên Khuyết: "Tỉnh thì ăn điểm tâm, tổ mẫu đang sai đưa tới."

 

Nhược Huyên lập tức hết lăn, vội vàng bò xuống giường, dùng khăn mặt vắt giá rửa mặt qua loa chạy tót ngoài chuẩn ăn.

 

"Hiên Viên ca ca, giường thoải mái quá! Đợi nhà mới xây xong, cũng một cái giường như thế."

 

Hiên Viên Khuyết ngẩng đầu nàng, khuôn mặt nhỏ nhắn vì ngủ đẫy giấc mà hồng hào, đáng yêu. Hắn dời mắt , chỉ hai cái hộp: "Cái to là quà mừng thọ tổ mẫu, cái nhỏ là của , từ vải thừa, cất ."

 

Nhược Huyên liền cất thẳng cái hộp to túi Càn Khôn, Hiên Viên thần quân việc thì nàng yên tâm lắm, cần kiểm tra. Nàng mở hộp nhỏ , thấy bên trong là một bộ bạch y, cổ áo và tay áo thêu hoa cỏ huyên màu đỏ cam nhạt, mắt híp : "Cái tặng ? Cảm ơn Hiên Viên ca ca!"

 

"Cất ! Tổ mẫu thấy sẽ đoán tặng quà gì, mất vui."

 

Nhược Huyên nghi ngờ gì, vội vàng thu quần áo và hộp gian.

 

Sau khi Nhược Huyên cất xong đồ, Hiên Viên lão phu nhân và cô cô Ngọc Hoa bước . Bà híp mắt với Nhược Huyên: "Huyên Bảo, tối nay ở đây ăn cơm với Hiên Viên nãi nãi và ca ca hãy về nhé! Ta bảo Cổ gia gia con xuống núi nhắn với cha con ."

 

Mỗi Huyên Bảo ở ăn cơm, bà và tiểu tôn t.ử đều ăn thêm nửa bát, nên Hiên Viên lão phu nhân thích Nhược Huyên ở sơn trang dùng bữa.

 

Nhược Huyên vui vẻ đồng ý.

 

Ăn xong, lúc Hiên Viên Khuyết đưa nàng xuống núi thì hỏi: "Đất hoang ngoài thành khai khẩn xong ? Đám hoa non, d.ư.ợ.c liệu và cây giống khi nào thì chuyển qua?"

 

Trong dịp Tết, Nhược Huyên tranh thủ thúc cho một lứa cây giống lớn lên, giao cho Hiên Viên Khuyết nhờ vận chuyển công khai đến khu đất hoang.

 

 

 

Loading...