Trương Thành Nghiệp phấn khởi móc túi tiền đưa cho Phương đại phu: "Cảm ơn Phương đại phu. Nương t.ử sinh con xong để bệnh căn, giờ sức khỏe nàng chứ?"
"Không , sức khỏe Trương phu nhân , mấy năm nay các vị điều dưỡng kỹ. Y quán còn bệnh nhân đang chờ, xin phép về ." Phương đại phu nhận lấy, thuận tiện cáo từ.
Nhược Thủy chủ động đề nghị: "Phương đại phu, để đưa ông về y quán."
Trương Thành Nghiệp vội tranh: "Để đưa."
Hắn còn hỏi Phương đại phu xem cần mua đồ bổ gì cho vợ tẩm bổ. Thế là hai đàn ông cùng đ.á.n.h xe đưa đại phu về.
Đợi Phương đại phu khỏi, Lưu thị vui vẻ nắm tay Lưu Văn Dao: "Tỷ, chúc mừng, chúc mừng!"
Trương Lôi mong chờ hỏi: "Mẫu , là ạ?"
Trương Nhụy, Trương Mai đều chờ mong Lưu Văn Dao. Mẫu m.a.n.g t.h.a.i thì sẽ nãi nãi mắng, sẽ tiểu cô nhạo là chỉ sinh "bồi tiền hóa" (con gái tốn tiền của). Tiệm tạp hóa nhà họ sẽ biến thành của hai biểu con nhà tiểu cô, các nàng tương lai cũng cần dựa dẫm biểu mà ruột của .
Lưu Văn Dao xoa bụng : "Có còn . dù là thì các con cũng thương yêu , ?"
Bà đương nhiên mong là con trai, vì bà ba cô con gái , ai chẳng nếp tẻ? Hơn nữa con trai thì nhà họ Trương sẽ tuyệt tự, bà dâu coi như thành nhiệm vụ nối dõi tông đường. dù là con gái, bà cũng hoan nghênh. Khoảnh khắc Phương đại phu chúc mừng, bà chỉ còn niềm mong chờ đứa con , bất kể trai gái đều là cốt nhục của bà.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Nhược Huyên chắc chắn : "Là , , là một cặp song sinh đấy ạ."
Ba chị em Trương Lôi càng , nhảy cẫng lên: "Tuyệt quá! Chúng ! Có hẳn hai !..."
"Biểu Huyên Bảo miệng bằng vàng, là thì chắc chắn là ! Chúng !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-352.html.]
Trương Lôi: "Mẫu , chờ sinh , con là đầu tiên bế !"
Trương Nhụy: "Con cũng , con cũng bế đầu tiên!"
Trương Mai cuống lên: "Mẫu , sinh thêm một đứa nữa , sinh ba , để con cũng bế."
Lưu thị và Lưu Văn Dao đều bật lời ngây ngô của Trương Mai.
Lưu thị: "Được , hai năm nữa con nhất định sinh thêm một cho Mai tỷ nhi bế đầu tiên nhé!"
Người thời đại quan niệm đông con nhiều cháu là phúc, chuyện tránh thai, chỉ cần đẻ là đẻ mãi, hơn bốn mươi tuổi vẫn đẻ là chuyện thường. Cảnh cháu trai và con trai út sinh cùng năm hiếm. Một phụ nữ sinh mười, tám đứa con là bình thường. Chẳng qua do y tế lạc hậu và vật tư thiếu thốn, đây là thời đại sinh nhiều nhưng nuôi thì ít.
Nhất thời, trong viện tràn ngập tiếng vui vẻ chào đón sinh mệnh mới.
Tiếng đùa đ.á.n.h thức trong phòng.
Giả Thế Kiệt đ.á.n.h thức, rõ bên ngoài gì, chỉ thấy ồn ào, bực bội đẩy bên cạnh: "Ta cần nghỉ ngơi dưỡng sức mới tinh thần sách, bảo mấy đứa 'bồi tiền hóa' nhà đẻ nàng đừng ồn!"
Trương Cười Lợi ngay giường, hung hăng mắng vọng : "Sáng sớm cợt cái gì, gọi hồn ! Không dượng và biểu các ngươi cần sách ? Quấy rầy dượng sách, lỡ việc thi Trạng Nguyên của ông thì mấy đứa con gái tốn cơm tốn gạo các ngươi đền ?"
Ba chị em Trương Lôi sợ đến tái mặt, vội bịt miệng . Các nàng quên mất tiểu cô và dượng út vẫn còn đang ngủ.
Lúc , bà Trương cũng tức giận đẩy cửa bước : "Ba đứa 'bồi tiền hóa' các ngươi sáng sớm ồn ào, c.h.ế.t ! Làm ồn đến dượng út và hai biểu sách, coi chừng da thịt các ngươi đấy! Xem đ.á.n.h c.h.ế.t các ngươi !"
Con rể bà còn thi Tú tài đấy!
Nhược Huyên tức giận, rõ ràng là đang ngủ nướng, sách cái gì chứ: "Mặt trời chiếu đến m.ô.n.g mà còn ngủ, ngủ nướng mà cũng đỗ Trạng Nguyên thì xứng với công sức mười năm đèn sách khổ luyện của sĩ tử?"