Phúc Tinh Nhỏ Chốn Điền Viên - Chương 360

Cập nhật lúc: 2025-12-08 12:53:36
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Lần Nhược Huyên thấy đáp án hài lòng, nàng cảm thấy Hiên Viên Thần Quân dối.

 

"Hiên Viên ca ca lừa !"

 

Hiên Viên Khuyết kinh ngạc về phía nàng, nàng nhận ?

 

"Không , trong các loài hoa, chỉ thích hoa hiên."

 

Đây cũng là lời thật, thích hoa cỏ, chỉ quen mỗi một nàng.

 

"Muội tin."

 

Hiên Viên Khuyết nhíu mày, hôm nay đóa hoa quấn , rốt cuộc nàng đả kích lớn đến mức nào ?

 

Là ai gì với nàng?

 

"Thật mà." Hắn kiên nhẫn .

 

Rốt cuộc những loài hoa khác cũng , cũng từng để ý, hoa trong mắt đều giống cả.

 

"Hiên Viên ca ca thích hoa hiên, tại ôm , cũng hôn ?"

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Hiên Viên Khuyết: "..."

 

Hôm nay, thật sự đoán trong đầu nàng đang nghĩ cái gì, liền dùng Thuật Đọc Tâm.

 

Nhược Huyên: Hiên Viên Thần Quân đang lấy lệ với , lừa ! Loài thích mèo thì sẽ ôm mèo trong ngực, cọ hôn. Hiên Viên Thần Quân lừa , bao giờ ôm , cũng hôn !

 

Hiên Viên Khuyết: "..."

 

Hắn day day giữa mày: "Muội bây giờ là , hoa, cũng ch.ó mèo."

 

"Muội chứ!"

 

mà cha , bà nội, trai, bác và chú, họ cũng là , họ thích thì thường xuyên ôm , hôn lên má .

 

Cũng hy vọng hôn họ.

 

Chẳng lẽ là vì Hiên Viên Thần Quân cảm thấy thích ?

 

Không đúng, chẳng lẽ là vì từng hôn ôm Hiên Viên Thần Quân?

 

Cho nên cảm thấy thích ?

 

Nhược Huyên liền bĩu môi, thể nhỏ bé sán gần: "Oa ~ thích hoa, càng thích Hiên Viên ca ca hơn!"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-360.html.]

Mùi hoa ập tới!

 

Đột ngột kịp đề phòng!

 

Hiên Viên Khuyết giật ngã xuống nền đất tơi xốp, tay cầm cành hoa siết chặt, gai hoa hồng đ.â.m thẳng đầu ngón tay.

 

Hắn theo bản năng buông tay , đầu ngón tay trắng như ngọc nháy mắt ứa một giọt m.á.u tươi.

 

Nhược Huyên thấy, lập tức chộp lấy tay ngậm miệng.

 

Cả Hiên Viên Khuyết cứng đờ.

 

Rất nhanh Nhược Huyên nhả , giơ ngón tay lên: "Không ! Không chảy m.á.u nữa !"

 

Hiên Viên Khuyết nhanh chóng rút tay về, đè xuống xúc động giấu tay lưng, xụ mặt, lạnh giọng : "Lần như !"

 

"Tại ? Muội kim đ.â.m cũng ngậm một chút như thế là mà, thấy bà nội với cũng như ."

 

Hiên Viên Khuyết lạnh lùng : "Nam nữ thụ thụ bất , phép thuật, tự chữa thương, cần !"

 

Nói xong, liền dậy nhanh rời , vành tai tròn tròn đỏ ửng như rỉ máu.

 

Bỗng dưng, dừng bước, đầu nhắc nhở một câu: "Sau giúp khác chữa thương cầm m.á.u kiểu đó, bất luận là kẻ nào cũng , ? Muội nếu giúp thì thể dùng thuốc."

 

Tâm tư hoa đơn thuần, nam nữ khác biệt, sợ nàng gặp đ.â.m thương sẽ theo bản năng mà chộp lấy ngậm .

 

"Vâng, !" Nhược Huyên chỉ cảm thấy Hiên Viên chút . Hừ, nàng Bồ Tát sống, tại giúp khác chữa thương?

 

Nàng chỉ giúp thích chữa thương thôi! Những kẻ khác liên quan gì đến nàng?

 

Còn thích hoa hiên, đồ lừa đảo!

 

Sau đó Nhược Huyên cũng chạy , xem những dân khác trồng hoa và d.ư.ợ.c liệu.

 

Hừ, nàng sẽ thèm để ý đến Hiên Viên Thần Quân nữa!

 

Hiên Viên Khuyết cũng tiếp tục ở ruộng hoa, trực tiếp rời , trở về sơn trang.

 

Mấy ngày kế tiếp, Nhược Huyên đều tới ngoại thành xem dân làng trồng hoa và d.ư.ợ.c liệu.

 

Hàn lão phát hiện trồng hoa cái học vấn của trồng hoa, trồng d.ư.ợ.c liệu cái học vấn của trồng d.ư.ợ.c liệu, vì thế mỗi ngày đều dẫn theo mấy học trò tới quan sát học tập.

 

Có điều ông cũng cả ngày đều ở ruộng hoa, mà là khi dạy bọn trẻ buổi sáng xong mới qua đây quan sát.

 

Chẳng qua Hiên Viên Khuyết liên tục mấy ngày đều xuất hiện nữa.

 

Yến Hoàn nhịn hỏi Nhược Huyên: "Huyên Bảo, cãi với biểu ?"

 

 

Loading...