Phúc Tinh Nhỏ Chốn Điền Viên - Chương 364

Cập nhật lúc: 2025-12-08 12:53:40
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Chẳng nàng đỡ một kiếm của Ma Tôn ? Sau Ma Tôn còn thương?

 

Lúc con ch.ó trắng nhỏ chạy tới: "Gâu gâu gâu"

 

(Đừng hươu vượn, nhờ ơn phước của đóa hoa nhà ngươi mà cái tên rụt cổ chỉ trốn lưng phụ nữ là Hiên Viên Khuyết vẫn hảo sứt mẻ gì! Bản tôn mới là kẻ đ.á.n.h đến hồn phi phách tán đây !)

 

Nếu thì cần gì thê t.h.ả.m như , ch.ó heo.

 

Hiên Viên Khuyết đạm mạc : "Không ."

 

"Vậy là vì ?"

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Hiên Viên Khuyết gì. Hắn giúp nàng kết phách tu hồn cũng cần trả giá đắt, vạn năm tu vi hao hết chỉ là một trong những cái giá đó. Hơn nữa khi chuyển thế , linh hồn của nàng vẫn chữa trị, cũng tiếp tục tu luyện giúp nàng chữa trị, bằng cả đời nàng sẽ chỉ là gỗ.

 

Nhược Huyên cũng thích hỏi đến cùng. Chủ yếu là thở ánh mặt trời Hiên Viên Thần Quân thật sự quá dễ chịu, nàng nhịn ngủ, nên lười hỏi.

 

Nhược Huyên ngáp một cái, cọ cọ cổ , cái đầu tìm một vị trí thoải mái ngủ ngay lập tức (tiến trạng thái giấc ngủ tu luyện).

 

Thân thể nàng vốn dĩ là thể con ba bốn tuổi, mấy ngày nay chạy chạy đất, mỗi ngày đều hao hết linh lực để thúc giục sinh trưởng cho hoa non và mầm d.ư.ợ.c liệu mới gieo, vượt quá giới hạn. Thả lỏng liền sẽ tự động tiến trạng thái ngủ đông tu luyện.

 

Ma Tôn ch.ó trắng nhỏ thấy Nhược Huyên ghé Hiên Viên Khuyết thoải mái như . Trời mưa, đất mới khai hoang giẫm một cái là lún, tràn đầy bùn lầy, nó cũng bộ, liền định nhảy lên lưng Nhược Huyên.

 

Kết quả nó mới nhảy lên một đạo lực lượng vô hình đ.á.n.h bay!

 

Ma Tôn ch.ó trắng nhỏ bay ngoài, lăn một vòng bờ ruộng, một chút hoa non cũng đè hỏng, nhưng cả bộ lông trắng muốt bóng mượt lăn thành màu bùn đất.

 

Nó chổng vó giãy giụa vài cái mới gian nan lật , bò dậy "gâu gâu gâu" c.h.ử.i ầm lên.

 

Hiên Viên Khuyết trực tiếp một cái pháp thuật, cách ly hết thảy tiếng ch.ó sủa, Nhược Huyên nửa điểm cũng thấy, ngủ đến yên bình.

 

Chưởng quầy Cổ tới mặt Hiên Viên Khuyết: "Tiểu chủ tử, để bế cô bé Huyên Bảo cho!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-364.html.]

 

Hiên Viên Khuyết đạm mạc : "Không cần."

 

Chưởng quầy Cổ một hai, đành chỉ cầm ô che cho hai .

 

Có chưởng quầy Cổ ở bên cạnh, Hiên Viên Khuyết thể dùng pháp thuật giúp hai che mưa, chỉ thể dùng phép trong phạm vi nhỏ giúp chặn nước mưa đầu Nhược Huyên, cho nước mưa rơi xuống đầu, xuống mặt nàng nàng lạnh tỉnh.

 

Rất nhanh tới bên xe ngựa, Hiên Viên Khuyết trực tiếp cõng Nhược Huyên lên xe, mới đặt nàng xuống, đó với Nhược Thủy một tiếng là sẽ đưa Nhược Huyên về thôn .

 

Nhược Thủy còn chút việc dặn dò , tự nhiên liền đồng ý.

 

Hiên Viên Khuyết trở xe ngựa, với chưởng quầy Cổ: "Về sơn trang."

 

Chưởng quầy Cổ lập tức đ.á.n.h xe ngựa rời .

 

Trong xe ngựa, Hiên Viên Khuyết thi pháp giúp Nhược Huyên khô quần áo giày tất và bùn đất, lấy một cái áo đắp lên nàng.

 

Sau đó thi pháp cho chính một bộ xiêm y cùng giày tất sạch sẽ.

 

Quần áo bẩn thì để ở một bên, khi trở về chưởng quầy Cổ sẽ tự xử lý.

 

Làm xong hết thảy, liền bên cạnh Nhược Huyên nhắm mắt tu luyện.

 

Nhược Huyên cảm nhận linh lực nồng đậm cùng thở ánh mặt trời, đang ở trạng thái ngủ đông tu luyện, nàng tựa như rễ cỏ tự động hướng về nơi nguồn nước mà sinh trưởng, thể giật giật, cái đầu nhỏ liền gối lên vai .

 

Thân thể Hiên Viên Khuyết cứng đờ, liếc tiểu Huyên hoa đang ngủ say một cái mặc kệ nàng, nhắm mắt tiếp tục tu luyện.

 

Khi xe ngựa từ đường lớn xuống, xe lắc lư một cái.

 

Đầu Nhược Huyên gật một cái, mơ mơ màng màng tỉnh dậy, lúc thấy chưởng quầy Cổ hỏi: "Tiểu chủ tử, đưa cô bé Huyên Bảo về thôn ạ?"

 

Hiên Viên Khuyết liền cử động, rót một tia linh lực giữa trán Nhược Huyên nàng tỉnh táo : "Về nhà sơn trang xem nhà nấm?"

 

 

Loading...