Giả Thế Kiệt cảm thấy tôn nghiêm đàn ông của sỉ nhục!
Hắn sống ở nhà vợ, ghét nhất là ánh mắt hàng xóm láng giềng hàng ngày, cứ như là con rể tới ở rể !
Bây giờ đến một đứa bé gái 4 tuổi cũng châm chọc khiêu khích , nhất định là vợ chồng Trương Thành Nghiệp ngày thường nhạo lưng mặt bọn trẻ, bằng trẻ con hiểu ?
Bà Trương đang lo lắng cho cháu trai trong bụng con dâu, cũng lo cho con gái, tâm trạng đang phiền não, trẻ con cãi , cũng chẳng tâm trạng , mất kiên nhẫn : "Được , đừng ồn nữa, đây là nhà họ Trương, tiệm tạp hóa cũng là của nhà họ Trương, đương nhiên là nhà của em họ tương lai cháu, chứ nhà họ Giả! Anh họ Chí Văn của cháu chẳng qua là ở nhờ mà thôi."
Bà tại mong ngóng con dâu sinh cháu trai?
Chẳng là lo lắng cháu trai thừa kế gia nghiệp, tiền tài đẩy cửa cho khác họ ?
Nhược Huyên về phía Giả Chí Văn, đôi mắt nhỏ tràn đầy khiêu khích: Nghe thấy !
Giả Chí Văn nắm chặt hai nắm tay, liếc bụng Lưu Văn Dao.
Nhà của em họ tương lai?
Có là em họ tương lai còn !
Có sinh cũng !
Thật là đáng tiếc, nãy đá cầu đá trúng mợ, mợ ngã, rớt luôn đứa em họ chứ?
Sắc mặt Giả Thế Kiệt trầm xuống. Cứ chờ đấy, chờ đỗ cao Tiến sĩ quan, cái tiệm tạp hóa nhà họ Trương dâng đến mặt còn chê khó coi chứ!
Chờ quan, xem ai còn dám coi thường .
Bàn tay Giả Thế Kiệt đang đỡ vai Trương Cười Lợi vô thức siết chặt.
Trương Cười Lợi đau đến kêu oai oái: "Đau đau đau đau... Chàng mau buông tay ."
Giả Thế Kiệt hồn vội buông tay.
Trương Thành Nghiệp vội : "Đã mời đại phu , em rể đừng vội. Dưới đất lạnh, em rể bế A Lợi về phòng !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-380.html.]
Giả Thế Kiệt hổ một chút, bế nổi, : "Lúc cũng nên di chuyển , lấy cái chăn nhỏ đắp cho nương t.ử ."
Nói xong buông Trương Cười Lợi , trốn về phòng, mãi cho đến khi đại phu tới mới cầm một cái chăn nhỏ .
May mắn là Nhược Xuyên nhanh mời Phương đại phu tới.
Phương đại phu thấy Trương Cười Lợi mặt đất, váy áo lấm tấm vết máu, vội vàng về phía nàng .
Bà Trương kéo tay Phương đại phu vội vàng : "Phương đại phu, ông mau xem giúp con dâu với! Vừa nãy nó va bụng, ông mau xem cháu nội !"
Khoảnh khắc , Trương Cười Lợi lạnh toát cả cõi lòng!
Mẹ nàng mù ?
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Không thấy nàng nghiêm trọng hơn, bẹp đất dậy nổi ?
Giả Thế Kiệt cũng cảm thấy vợ thật quá đáng!
Phương đại phu sửng sốt một chút, về phía Lưu Văn Dao: Trương thiếu phu nhân thoạt khí sắc , giống động t.h.a.i a!
Lúc Lưu Văn Dao cũng cảm thấy thoải mái vô cùng, chút khó chịu nào, vội : "Mẹ, xem cho cô em chồng ạ, con lúc đau lắm."
Bà Trương chút trách Lưu thị coi trọng cháu trai của bà, nhưng con gái quả thực sắc mặt tái nhợt, bà cũng lo lắng nên vội : " , xem cho con gái , nó cũng ngã."
Phương đại phu bước nhanh qua bắt mạch cho Trương Cười Lợi.
Mạch tượng động t.h.a.i đối với một đại phu mà là quá thường gặp, Phương đại phu chạm tay là ngay: "Giả phu nhân đây là động thai, sẽ kê một thang t.h.u.ố.c dưỡng thai, uống liền một tháng đồng thời giường nghỉ ngơi một tháng, nên cử động nhiều, cho đến khi t.h.a.i tượng định mới xuống giường ."
Bà Trương thở phào nhẹ nhõm: "Vậy dưỡng t.h.a.i một tháng thì cháu ngoại sẽ ?"
Phương đại phu gật đầu: "Nằm giường nghỉ ngơi một tháng, để động t.h.a.i nữa thì sẽ ."
Bà Trương vội : "Sẽ , chúng nhất định sẽ chú ý. Phương đại phu, ông mau xem giúp con dâu với. Xem nó cần nghỉ một tháng , cần uống t.h.u.ố.c dưỡng t.h.a.i , nếu cần thì bốc t.h.u.ố.c cùng luôn."