Lưu thị : “Huyên Bảo về sớm, phỏng chừng sổ sách hôm nay còn tính xong !”
Phần thì , nhưng Nhược Huyên đại khái khi nàng về nhà bán bao nhiêu: “Dựa theo cách cha tính toán chi phí, trừ tiền giấy bút mực nghiên, tiền quà tặng, tiền công, còn cả tiền chia hoa hồng cho Hàn và Hiên Viên ca ca, lãi ròng hẳn là một ngàn lượng. Chủ yếu là khai trương chúng tặng nhiều quà nên chi phí cao. Bằng thể kiếm nhiều hơn nữa!”
Thời đại giấy đắt, mực cũng đắt. Sách của Văn Uyên Các đều dùng giấy Tuyên Thành thượng đẳng, cùng mực Huy Châu in ấn, mỗi quyển sách giá vốn cao.
Đương nhiên chi phí cao nhất chính là những phần quà tặng , trừ 50 phần nước t.h.u.ố.c ích trí tốn tiền, thì bút lông cùng quà tặng rút thăm đều bỏ tiền mua, hơn nữa đều chọn đồ .
Đặc biệt là quà của quẻ nhất, bộ văn phòng tứ bảo đó trị giá hai trăm lượng, tổng cộng ba rút trúng, riêng chỗ mất 600 lượng.
Sau đó nếu thư phòng ăn đường hoàng, ai đóng góp đều ghi công tính tiền. Cửa hàng là của Nhược Huyên, trả tiền thuê, mỗi tháng một trăm lượng. Nhược Giang cùng Nhược Thủy chép sách tiền công, mỗi mỗi tháng năm mươi lượng. Nhược Hà khắc bản in cũng cần tiền công, hơn nữa bản in khắc dễ, một bộ một trăm lượng. Cửa hàng còn thuê một chưởng quầy trông coi, tiền công mỗi tháng ba mươi lượng, còn tiền thưởng lễ tết bốn mùa linh tinh cộng mỗi tháng 35 lượng.
Nếu buôn bán , còn thuê thêm hai tiểu nhị hỗ trợ, tiền công tiểu nhị cũng năm lượng một .
Thêm nữa, nhiều sách là Nhược Huyên lấy từ chỗ Hàn lão và Hiên Viên Khuyết, mượn và mượn chép để bán kiếm tiền tính chất giống , tuy rằng Nhược Huyên hỏi qua ý kiến, bọn họ đều cần bạc.
mấy Nhược gia đều cảm thấy mỗi quyển sách chép từ chỗ họ bán nên chia hai phần lãi cho họ.
Đến nỗi tiền kiếm từ nước t.h.u.ố.c ích trí do Nhược Huyên nghiên cứu chế tạo thì thuộc về nàng.
Lần tổng cộng tặng 60 bình, trong nhà vốn dĩ đem bộ bạc tính cho Nhược Huyên.
Bất quá Nhược Huyên nghĩ tặng thì khác mới tác dụng của nước thuốc, về mới mua, nên từ chối nhận bạc.
Lưu thị cùng Giang thị thấy kiếm một ngàn lượng đều thật cao hứng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-398.html.]
Một ngày một ngàn lượng, quả thực là hốt bạc mỗi ngày a!
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Nhược Huyên suy nghĩ của hai bèn nhắc nhở: “Sẽ ngày nào cũng kiếm nhiều như ạ, bởi vì hôm nay nhiều thư sinh đều mua ít sách, kế tiếp trừ những nhà đặc biệt giàu, thì bình thường sẽ một mua nhiều như . Rốt cuộc thư phòng ngay đó, mua lúc nào thì tới mua là .”
Lưu thị cùng Giang thị gật gật đầu.
Lưu thị: “Ta , bất quá một ngày kiếm hơn một ngàn lượng, cho dù mỗi ngày đều khách chúng cũng lo! Đủ ! Đủ !”
Giang thị gật đầu: “Chứ còn gì nữa! Một ngày kiếm bằng khác cả mấy năm! Quả nhiên cổ nhân câu, buôn bán khi ba năm khai trương, khai trương ăn ba năm.”
Nhược Huyên: “...”
Mẫu cùng nhị bá nương thật dễ thỏa mãn, mới một ngàn lượng liền cảm thấy đủ ?
Nhược Huyên khỏi nhắc nhở: “Một ngàn lượng tiêu ba năm ạ, cha sáu , chia mỗi phòng cũng chỉ hơn một trăm lượng, nhiều lắm !”
Nàng còn trông mong mỗi ngày đều buôn bán , đáng tiếc Hiên Viên Thần Quân cho phép nàng bán đại nước t.h.u.ố.c ích trí, mỗi tháng cần thiết hạn lượng cung ứng định kỳ, bằng nhất định thể kiếm càng nhiều bạc.
Lưu thị: “...”
Giang thị: “...”
Bị Huyên Bảo như , hình như đúng là nhiều lắm thật!
Bà Lôi trừng mắt hai một cái: “Phi phi phi, bậy bạ cái gì đó?”
Sau đó bà lẩm bẩm thần thần thao thao: “Ông trời trách thì chớ trách, trẻ tuổi hiểu chuyện đời, về thư phòng mỗi ngày đều sẽ sinh ý, khách đông như mây, tiền như nước.”