Phúc Tinh Nhỏ Chốn Điền Viên - Chương 408

Cập nhật lúc: 2025-12-09 09:35:36
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

“Ha ha, chứ!” Phùng Thụ Sâm bế bổng Nhược Huyên lên.

 

Sau đó Hiên Viên Khuyết liền Nhược Huyên chỉ huy Đại thụ bá bá của nàng bế nàng cầm lấy một bó lúa nhỏ, ném về phía thùng gỗ.

 

Sức lực đủ, cú vung căn bản chẳng rớt mấy hạt thóc.

 

Sau đó Nhược Huyên dùng hết sức bình sinh (sức b.ú sữa), dùng sức vung bó lúa một cái!

 

Kết quả quăng luôn cả bay ngoài, cắm đầu thùng gỗ!

 

Hiên Viên Khuyết - Ma Tôn đang phân thần liếc qua: “……”

 

Phùng Thụ Sâm ngờ Nhược Huyên dùng sức mạnh như , hơn nữa đập lúa cả buổi, tay chút mỏi, Nhược Huyên mập mạp tròn vo, vốn dĩ khá nặng, nên ôm chắc.

 

Hắn cố gắng cứu vãn, nhưng thành công, dù thật sự nỗ lực!

 

Nhược Huyên hai cái chân ngắn nhỏ đá đá trung.

 

Phùng Thụ Sâm vội vàng túm lấy hai cái chân ngắn , giống như nhổ củ cải lôi Nhược Huyên từ đống thóc trong thùng gỗ .

 

Hắn khẩn trương hỏi: “Huyên Bảo chứ? Có đau ! Xin nhé, Đại thụ bá bá nhất thời ôm chặt.”

 

Trên tóc Nhược Huyên dính đầy rơm rạ và thóc, miệng còn ngậm đầy thóc, nàng phun thóc trong miệng , thở hắt một : “Không ạ, rơi đống thóc đau.”

 

Đau thì đau, nhưng mà ngứa, ô ô, Đại thụ bá bá cao lớn uy mãnh, mỗi bông hoa mà ôm cũng xong?

 

Nhất định là sức yếu quá , thật là thùng rỗng kêu to.

 

Phùng Thụ Sâm thở phào nhẹ nhõm: “Huyên Bảo, cháu đừng đập lúa nữa, bó rơm ! Các chị trong thôn đều đang bó rơm, chơi trốn tìm kìa.”

 

“Được ạ!” Nhược Huyên đồng ý. Đại thụ bá bá quá đáng tin cậy, thế nhưng ngay cả nàng cũng ôm nổi, vì cái mạng nhỏ, Nhược Huyên quyết định chơi với nữa!

 

Sau đó vươn đôi tay về phía Hiên Viên Khuyết: “Hiên Viên ca ca bế.”

 

Phùng Thụ Sâm định Hiên Viên tiểu công t.ử bé như , bế nổi con bé.

 

Sau đó liền thấy Hiên Viên Khuyết nhẹ nhàng bế Nhược Huyên !

 

Nhược Huyên trở trong lòng Hiên Viên Khuyết, cuối cùng cũng cảm thấy an : “Vẫn là Hiên Viên ca ca bế chắc chắn, Đại thụ bá bá sức yếu quá!”

 

Phùng Thụ Sâm: “……”

 

Đợi Hiên Viên Khuyết bế nàng xa, Nhược Huyên : “Hiên Viên ca ca, mặt ngứa quá, lau giúp với.”

 

Hiên Viên Khuyết chỉ thể đặt nàng xuống, lấy khăn lau mặt cho nàng, sạch những mảnh rơm vụn và hạt thóc tóc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-408.html.]

 

Nhược Huyên Ma Tôn - con ch.ó nhỏ màu trắng đang đuổi theo một con ch.ó đen, chút khó hiểu: “Con ch.ó đắc tội Ma Tôn ? Hắn đuổi theo con ch.ó đen to tướng cả buổi !”

 

Hiên Viên Khuyết nhạt nhẽo : “Không .”

 

“Vậy Ma Tôn vì đuổi theo ch.ó đen?”

 

“Hắn sinh ch.ó con.”

 

Nhược Huyên: “……”

 

Ma Tôn ch.ó nhỏ: “……”

 

Hắn !

 

Hắn !

 

Đừng hươu vượn!

 

Lợn con của còn sinh !

 

Ma Tôn sợ tới mức điên cuồng sủa loạn về phía Hiên Viên Khuyết một hồi, đó con ch.ó đen to tướng hiểu Ma Tôn chơi với nữa, nó liền chủ động chạy về phía Ma Tôn tìm bạn chơi.

 

Ma Tôn ch.ó nhỏ sợ tới mức chạy trối c.h.ế.t.

 

Chó đen thấy hưng phấn đuổi theo, trực tiếp phác gục thể nhỏ bé của Ma Tôn xuống đất.

 

Ma Tôn ch.ó nhỏ: “……”

 

Trời ơi!

 

Cho một đạo thiên lôi đ.á.n.h c.h.ế.t nó !

 

Lúc hoàng hôn, ánh nắng ôn nhu, đến gió cũng ôn nhu.

 

Bà Lôi thấy thời gian còn sớm, liền với : “Được , hôm nay gặt đến đây thôi, ăn cơm , ăn xong còn phiền đập nốt chỗ lúa gặt.”

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Việc đập lúa vẫn luôn phiên .

 

Chỉ là đập lúa vất vả và tốn sức hơn cắt lúa, bởi tiến độ cũng chậm hơn nhiều.

 

Lúa cắt xếp thành từng tòa núi nhỏ, chờ đập lấy hạt.

 

Nhược gia thuê một trong thôn thường xuyên nấu cỗ đến hỗ trợ nấu cơm, mang trực tiếp ruộng.

 

Cơm gạo trắng, nấm xào lát thịt, dưa cải hầm thịt, đậu hủ kho thịt, còn canh trứng gà rau chân vịt, thức ăn phong phú, còn ngon hơn giúp cho nhà địa chủ.

 

Mọi ngửi thấy mùi cơm thơm phức liền chạy tới.

 

 

Loading...