Hiên Viên lão phu nhân Nhược Huyên sáng sớm chạy lên núi, liền tới đây cùng Huyên Bảo và cháu nội ăn sáng, nghĩ tới thấy Huyên Bảo chuyện giấy.
Bà kinh ngạc : “Huyên Bảo giấy ?”
Hiện tại giấy dùng ở nước Hiên Viên phần lớn đều do hai xưởng giấy lớn cung cấp, giá giấy quá đắt, dẫn tới giá sách cũng đắt theo, vì thế nhiều học sinh nghèo mua nổi giấy, mua nổi sách.
Hiên Viên lão phu nhân vẫn luôn cảm thấy sách hữu dụng, để cho nhiều con cháu hàn môn và bá tánh thể học, triều đình mới nhiều nhân tài lương đống.
Bà thậm chí hy vọng tất cả bá tánh nước Hiên Viên chỉ cần học đều thể học.
Đáng tiếc hai đại thế gia đều giấy khó, chịu hạ giá giấy xuống.
Nước Hiên Viên kiến quốc lâu, vì sự định của triều đình nên định các đại thế gia quan hệ rắc rối phức tạp kinh doanh từ triều đại , cho nên bà cũng thể ép buộc hạ giá giấy.
Đây chính là động túi tiền của hai đại thế gia, ai nguyện ý cả.
nếu giấy, sự độc quyền về kỹ thuật giấy của hai đại thế gia liền phá vỡ!
Đối mặt với ánh mắt chờ mong của Hiên Viên lão phu nhân, Nhược Huyên quyết đoán dùng ngón tay nhỏ mập mạp chỉ Hiên Viên Khuyết, bán : “Hiên Viên ca ca ạ! Chúng con từng qua kỹ thuật giấy trong một quyển sách cổ! Mấy tháng , lúc thư phòng khai trương, con cùng Hiên Viên ca ca bắt đầu thử giấy chơi .”
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Kinh nghiệm sống mách bảo Nhược Huyên, chỉ cần lôi kéo Hiên Viên Thần Quân cùng , ở mặt Hiên Viên nãi nãi một nửa, về nhà một nửa.
Chờ sự tình thành công, Hiên Viên nãi nãi sẽ cảm thấy một việc là nhà giúp hai đứa nhỏ , trong nhà cảm thấy một việc là bên phía Hiên Viên nãi nãi giúp , cho nên sự tình sẽ thành công trót lọt.
Không cần nàng giải thích quá nhiều, bọn họ sẽ tự động tưởng tượng sự việc thật viên mãn.
Nhược Huyên thông minh, phát hiện một là về mỗi cái gì, liền cách chuyện mặt lớn, một nửa giữ một nửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-418.html.]
Hiên Viên Khuyết: “.”
Hiên Viên nãi nãi mắt sáng lên, ánh mắt chờ mong dừng ở Hiên Viên Khuyết: “Đã bắt đầu ? Thật chăng?”
Nhược Huyên cướp lời: “Thật ạ! Trúc núi ngâm ba tháng .”
Hiên Viên Thần Quân đầu tiên trong vạn năm nhịn trợn trắng mắt.
Nhược Huyên chột , len lén nắm lấy ngón tay út của Hiên Viên Khuyết, lôi lôi, ám chỉ đừng vạch trần .
Thấy kéo tay tác dụng, vẫn đang trợn trắng mắt, vì thế bàn tay nhỏ thịt thịt của Nhược Huyên vỗ một cái lên cái đầu tuấn cao quý từng cúi ai của Thần Quân nào đó, ấn xuống: “Hiên Viên ca ca, lên tiếng thì gật đầu chứ!”
Hiên Viên Khuyết: “.”
Bông hoa đáng c.h.ế.t , càng ngày càng to gan!
Hiên Viên lão phu nhân chú ý tới cháu nội , rốt cuộc Tiểu Cửu xưa nay đối với chuyện gì cũng lạnh nhạt, lên tiếng phủ nhận nghĩa là thật.
Bởi Hiên Viên lão phu nhân tin tưởng nghi ngờ. Bà cũng giấy cần dùng đến trúc, gỗ linh tinh, đều là việc tốn sức, hai đứa nhỏ cũng xuể . Mấy Nhược gia bà thành lo chuyện thư phòng, ai giúp hai đứa nhỏ, bà liền : “Làm giấy dễ dàng, hai đứa các con sức mà ? Cần cái gì cứ bảo Cổ chưởng quầy chuẩn cho.”
Nhược Huyên đang mở miệng, Hiên Viên Khuyết gạt cái bàn tay nhỏ to gan lớn mật đang ấn đầu xuống, mở miệng : “Đến lúc đó con sẽ liệt kê danh sách đưa cho Cổ gia gia.”
“Được.” Hiên Viên lão phu nhân cao hứng đồng ý, “Huyên Bảo còn ăn sáng ? Tới đây, cùng ăn !”
Ngọc Hoa cô cô lấy đồ ăn trong giỏ bày biện xong, há cảo tôm thủy tinh, bánh bao nước, bánh sữa bò hình con thỏ, bánh yến sào hoa tươi, bánh dày tro, bánh kẹp hành và cháo sò điệp bạch quả thịt bằm.
Đồ ăn sáng điểm tâm tinh xảo , dân dã cũng , mỗi loại đều bày biện , rực rỡ muôn màu, khiến ngón trỏ đại động (thèm ăn).