Rất nhiều ngành nghề quan trọng liên quan đến đời sống bá tánh cũng các đại thế gia lũng đoạn, cứ thế mãi, dân chúng lầm than.
Vật giá quá cao, dân chúng cuộc sống liền khó, tiếp tục như thì khác gì tiền triều hủ bại, vô năng?
Hiên Viên lão phu nhân vẫn luôn suy nghĩ thế nào suy yếu lực lượng thế gia, vẫn luôn nghĩ biện pháp hữu hiệu.
Những thế gia đó cảm giác triều đình suy yếu lực lượng của họ, ngược càng liên kết chặt chẽ với , càng thêm đồng khí liên chi.
Hoặc là thể từ nội lực của họ mà tay! Đánh thẳng mạch m.á.u tài lộ của họ!
Thế gia cầm giữ kỹ thuật giấy, cầm giữ sách vở, mượn đó cầm giữ sách trong thiên hạ, dẫn tới chỉ thế gia mới thể Trạng Nguyên, chỉ con cháu thế gia mới thể bằng khoa cử tiến triều đình quan.
Những học trò hàn môn tài học mượn sức thế gia, bám trướng thế gia thì vĩnh viễn ngày ngóc đầu lên.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Cứ thế mãi, thiên hạ là thiên hạ của ai?
Nếu những thế gia đó tăng giá giấy, cầm giữ sách trong thiên hạ, triều đình cũng mở xưởng giấy, cho giá giấy hạ xuống, giá sách hạ xuống. Đợi đến khi ai cũng mua nổi giấy, đại đa bá tánh đều học , xem bọn họ còn thể thế nào khiến tài trong thiên hạ đều chỉ thể bám trướng họ?
Những thế gia đó mở xưởng giấy, triều đình cũng mở.
Những thế gia đó mở xưởng dệt vải, phường nhuộm vải, triều đình cũng mở! Xem quần áo còn thể đắt như thế !
Những thế gia đó mở tiệm lương thực, triều đình cũng mở! Xem giá lương thực còn thể cao như thế !
Không hổ là Tiểu Cửu, mỗi đều ngữ kinh , giải quyết cho triều đình một vấn đề nan giải.
Một nửa thuộc về triều đình, Quốc Lập Vô Ưu Tạo Giấy Phường? Người nhà họ Nhược .
Kể từ đó, xác thật ai dám tới cửa tìm phiền toái, ai dám cùng triều đình đối nghịch?
mà, xưởng giấy thuộc về triều đình, đó là do triều đình phái tới quản lý, là của họ tự quản lý?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-427.html.]
Hiên Viên Khuyết lo lắng của Nhược gia liền : “Là bạc thuộc về nửa phần của sẽ đưa cho triều đình, triều đình chỉ thu bạc, cái khác quan tâm, Huyên Bảo định đoạt.”
Hiên Viên Khuyết về phía Nhược Huyên: “Muội thấy ?”
Nhược Huyên: “Được a! Bạc của Hiên Viên ca ca, xử lý thế nào thì xử lý thế .”
Hiên Viên lão phu nhân : “Vậy quyết định như thế nhé! Ta tìm một tấm bảng hiệu cho xưởng chúng !”
Việc để hoàng đế nhi t.ử của bà , về thấy bảng hiệu xưởng giấy, chẳng đáng kính nể ?
Xem ai còn dám ý !
Hiên Viên lão phu nhân nghĩ đến một vấn đề tiếp theo, kiến nghị xưởng giấy chọn một ngày hoàng đạo khai trương, đó giấy mới chính thức bán ở thư phòng.
Mọi tự nhiên ý kiến, khai trương vốn dĩ chọn ngày lành giờ , như thế mới thể buôn bán thịnh vượng, thuận buồm xuôi gió.
Vừa lúc trong thời gian thể thêm nhiều giấy, thuê thêm , bằng chờ giá giấy tung , phỏng chừng sẽ xuất hiện tranh cướp.
Cho dù là hạn lượng mua sắm, phỏng chừng cũng sẽ nhiều mua.
Nhược Xuyên là hiện am hiểu buôn bán nhất trong nhà, xưởng giấy liền giao cho quản lý, bao gồm cả thư phòng và xưởng phấn mặt sắp khai trương của Nhược Huyên.
Sự tình xưởng giấy an bài xong xuôi, liền xe ngựa rời xưởng, về thôn.
Vẫn là Hiên Viên Khuyết và Nhược Huyên hai chung một chiếc xe ngựa.
Trong xe ngựa, Nhược Huyên nghĩ đến chuyện , vội vàng bày kết giới cách âm hướng Hiên Viên Thần Quân tự chứng minh trong sạch: “Hiên Viên ca ca, đối với tuyệt đối ý tưởng an phận.”
Hiên Viên Khuyết rót cho Nhược Huyên một ly mật ong hoa quả, dùng linh lực biến nó thành lạnh đẩy đến mặt nàng, tự pha cho ly Bích Loa Xuân, nhàn nhạt : “Ta .”