Nhược Huyên: “Thỏ là bắt núi về đó, tớ chẳng dẫn các bắt ? Bất quá hạc trắng là tự bay tới, những loài chim, bướm bay đó đều là tự bay tới.”
Nàng dùng linh lực tẩm bổ hoa cỏ cây cối trong viện, chúng nó trong mấy ngày mừng nhà mới phát triển nhất, đó liền dẫn tới nhiều bướm và loài chim.
Những động vật nhỏ tham luyến linh lực của nàng, tới liền nữa.
“Hạc trắng bay phía hồ nước , chúng mau xem một chút!” Một đám trẻ con lập tức chạy tới.
Vòng qua hòn non bộ liền thấy hồ nước.
Mặt hồ trồng đầy hoa sen, ngày hè đúng là thời điểm hoa sen nở rộ, cả hồ sen nở đầy hoa, lá sen điền điền, hoa sen duyên dáng yêu kiều, bướm ngũ sắc bay múa khắp mặt hồ.
Bọn họ còn thấy hai con thiên nga trắng cùng một đôi uyên ương đang vui vẻ bơi lội trong hồ!
Bên cạnh hồ sen còn xây một cái đình hóng gió. Trên đình, cây bên hồ nước, một đàn bồ câu trắng đậu rải rác đầy thú vị. Có đến gần, đàn bồ câu giật bay vút lên trời xanh.
Toàn bộ hình ảnh tả xiết, thoáng như tiên cảnh.
Yến Kiều Kiều hâm mộ : “Huyên Bảo, hoa trong viện nhà mọc thật, thể dụ nhiều bướm và bồ câu như ? Quá !”
Trương Khiết: “ , hoa viên nhà tớ cũng nở đầy hoa, nhưng bướm chẳng thấy mấy con, ngày thường thấy chim chóc cũng là chim sẻ chiếm đa , bồ câu trắng thì một con cũng thấy!”
Nhược Huyên điểm chột : “Chắc là do chỗ chúng gần núi ! Bất quá cũng bộ đều là bay tới, bồ câu là nuôi đấy.” Chẳng qua càng nuôi càng nhiều, bởi vì bay tới ít.
Bọn nhỏ cũng nghĩ nhiều, cũng cảm thấy hẳn là do gần núi.
Rốt cuộc trong thành cây cối cũng chẳng nhiều, lắm loài chim như .
Ai cũng thể ngờ đây là do tiên khí của nào đó hấp dẫn tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-430.html.]
Dạo xong hoa viên, Nhược Huyên dẫn xem phòng của nàng.
Nhược Huyên hưng phấn kéo tay Hiên Viên Khuyết, đưa tới một gian phòng, cao hứng : “Hiên Viên ca ca, đây là phòng của , ngay cạnh phòng . Về xuống núi chơi, mệt cũng thể ngủ ở phòng .”
Trên sơn trang phòng của Nhược Huyên, dọn đến hậu viện Bác Cổ cũng phòng của Nhược Huyên, đều ở cách vách Hiên Viên Khuyết, cho nên Nhược Huyên cũng chuẩn cho Hiên Viên Khuyết một gian phòng.
Bố cục bên trong cũng y hệt, trừ bỏ gỗ gia cụ bằng, nhưng chăn và đệm mềm linh tinh thì Nhược Huyên xin Ngọc Hoa cô cô một bộ mang qua, đều là đồ Hiên Viên Khuyết dùng quen, còn mới.
Hiên Viên Khuyết ngờ nàng còn chuẩn cho một gian phòng.
Mấy đứa trẻ khác xong bất mãn!
Yến Kiều Kiều: “Huyên Bảo, còn chuẩn phòng cho tiểu biểu , tớ ? Tớ cũng một gian phòng!”
Yến Hoàn cũng : “Tớ cũng ! Hàn luôn bắt chúng xuống ruộng, mệt c.h.ế.t , tớ cũng một gian phòng, mệt thì thể ngủ một giấc.”
Mấy đứa trẻ khác cũng sôi nổi đưa yêu cầu một gian phòng!
Trẻ con mà, hiểu khách sáo là vật gì? Chỉ cảm thấy nơi , các bạn nhỏ ở đây đều một gian phòng, nhất định vui.
Nhược Huyên ngớ : “ nhà tớ nhiều phòng như cho các mỗi một gian, các sớm! Hơn nữa nhà các cũng phòng cho tớ! Tớ ở nhà Hiên Viên ca ca chính là phòng riêng nha!”
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Mấy đứa trẻ: “...”
Nghe lý, bọn họ thế nhưng tìm thấy lý do phản bác!
Yến Kiều Kiều lập tức : “Vậy tớ cũng sẽ chuẩn cho một gian phòng ở nhà tớ, Huyên Bảo chuẩn cho tớ một gian! Tớ ở đây, tớ ở cùng .”
Những khác cũng phản ứng , theo sôi nổi lên tiếng.
Cha là nhà giàu một - Tiết Giai Kiệt: “Huyên Bảo, tớ cũng bảo nương tớ chuẩn cho một gian! Nhà tớ nhiều phòng lắm! Chuẩn cả một cái sân cũng ! Nhà tớ...”
Yến Hoàn: “Tớ thể chuẩn cho Huyên Bảo một gian phòng hoặc là sân viện ở tất cả các phủ , điền trang của nhà tớ! Chính là ngay cạnh phòng tớ, Huyên Bảo tùy thời thể qua nhà tớ ở, ở bao lâu đều thành vấn đề.”