“Không , ai dám đập xưởng do Hoàng thượng ngự bút đề chứ! Đó chẳng là tìm cái c.h.ế.t cho cả cửu tộc ?” Lão Hà trong lòng dù kẻ chơi cũng tuyệt đối dám công khai, ông liền dặn dò: “Quận chúa Huyên Bảo, cẩn thận bọn họ giở trò ném đá giấu tay, bọn họ dám công khai, khó bảo sẽ dám gì đó với thư phòng.”
“Cháu .” Nhược Huyên thêm vài câu với lão Hà, đầu về phía Hiên Viên Khuyết: “Hiên Viên ca ca, nếu rắc rối ở xưởng giấy giải quyết xong, chúng về thôi! Muội thứ cho thử! Lần chuyên môn nghiên cứu chế tạo mấy thứ cho đấy!”
Cảm ơn , nhưng thật sự cần !
Hiên Viên Khuyết: “Ta đuổi theo bọn chúng.”
Nói xong, lao thẳng giữa đám bụi mù cuồn cuộn, cũng chẳng thèm chê bẩn.
Nhược Huyên bóng dáng nhỏ bé biến mất trong đám bụi mù cuồn cuộn, sửng sốt một chút.
Hiên Viên Thần Quân ?
Ngày thường thấy tự tay giải quyết mấy cái rắc rối !
Nhược Huyên nghiêng cái đầu nhỏ suy nghĩ một chút liền hiểu .
Nhất định là vì tiền kiếm từ xưởng giấy một nửa là của nhà , cho nên sốt ruột, chắc chắn vì trốn tránh việc thử nghiệm sản phẩm mới giúp nàng .
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Giống như nếu thư phòng xảy chuyện, nàng cũng sẽ vô cùng lo lắng .
Quả nhiên bạc kiếm , Hiên Viên Thần Quân mới để tâm, còn chủ động giải quyết rắc rối!
Trong lòng Nhược Huyên còn đang nghĩ là nàng mở xưởng phấn son cũng chia một nửa cho Hiên Viên Thần Quân.
Như về gặp chuyện phiền toái, sẽ cần nàng tự giải quyết, cũng cần cầu cứu Hiên Viên Thần Quân, sẽ tự động giải quyết.
Hơn nữa Hiên Viên nãi nãi xưởng giấy Vô Ưu bắt đầu xây dựng ở kinh thành và các thành trì lớn khác, tiền kiếm từ những xưởng giấy đó về đều sẽ chia cho nàng ba phần lợi nhuận.
Nói cách khác, nàng chỉ cần mở một cái xưởng giấy, là thể kiếm bạc từ vô xưởng giấy khác, sướng bao!
Như tuyệt đối nhanh hơn việc nàng từng tòa thành trì để mở xưởng giấy kiếm tiền.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-441.html.]
Rốt cuộc hiện tại nàng thể thuấn di, tuổi nhỏ, thể một xa nhà, nhiều nhất chỉ thể mở thêm một cái ở phủ thành, nhưng phủ thành cách đây xa, thật sự cần thiết!
Nếu nàng tự mở xưởng giấy khắp các thành trì lớn của Hiên Viên quốc, thậm chí là các nước láng giềng, thì đợi đến ngày tháng năm nào?
Nhược Huyên trong lòng vẫn tính toán.
Thay vì chờ chính mở xưởng giấy khắp Hiên Viên quốc thậm chí nước láng giềng, chi bằng để triều đình hỗ trợ mở, nàng chỉ việc mát ăn bát vàng là !
Nhược Huyên quyết định, xưởng phấn son cũng sẽ chia một nửa cho Hiên Viên Thần Quân, để giúp nàng mở xưởng phấn son khắp Hiên Viên quốc, đó mỗi xưởng nàng cũng lấy ba phần lợi nhuận là .
Dù tuyệt đối sẽ kiếm ít , mà chẳng cần gì!
Nhược Huyên chỉ tính toán, nàng còn thói quen suy một ba.
Mở một cái xưởng giấy là mở, mở một cái xưởng phấn son cũng là mở, chi bằng mở thêm xưởng dệt, xưởng gốm sứ, cửa hàng trang sức...
Nàng chỉ mở một cái chung với Hiên Viên Khuyết, còn các thành trì lớn cứ giao cho Hiên Viên ca ca mở , nàng tham lam, kiếm chút tiền lẻ là .
Nghĩ đến đây, Nhược Huyên sợ quên mất, vội vàng đuổi theo Hiên Viên Khuyết.
Còn nữa, nàng chuyên môn nghiên cứu mỹ phẩm dưỡng da cho Hiên Viên Thần Quân, còn thử !
“Hiên Viên ca ca.” Một bóng dáng nhỏ nhắn mũm mĩm lướt như cánh hoa gió thổi bay đuổi theo.
Xa xa cách đó ba dặm, bộ lông tơ cơ thể nhỏ bé của Hiên Viên Khuyết đều dựng lên!
Tiếng gọi thôi thấy !
Hắn chạy trốn càng nhanh hơn!
Hận thể gắn thêm đôi Phong Hỏa Luân lòng bàn chân.
Cuối cùng, ở cách đó hai mươi dặm, Hiên Viên Khuyết vẫn Nhược Huyên đuổi kịp!