Bồi dưỡng những tướng sĩ ưu tú, nên bắt đầu từ khi còn nhỏ. Cho dù là thái bình thịnh thế cũng thể thiếu cảnh giác, ai kẻ địch ngày nào sẽ giở chứng?
Yến Hành từ đến nay cho rằng, tướng sĩ, binh lính, luôn trong tư thế sẵn sàng tác chiến, ngày ngày đều cho bản trở nên mạnh hơn hôm qua, một khắc cũng thể lơ là.
Bởi vì nếu địch mạnh yếu, đó chính là nước mất nhà tan, non sông gấm vóc tan tành!
Tuyệt đối tuyệt đối tuyệt đối thể yếu, ngươi yếu một phần địch nhân liền mạnh hơn ngươi ba phần.
Mấy đứa trẻ chơi, tốc độ ăn cơm đều nhanh hẳn lên.
Ngày thường bọn họ ở sơn trang luyện tập cưỡi ngựa b.ắ.n cung, địa hình hạn, sướng như ở quân doanh!
Yến Hoàn với Nhược Huyên: “Huyên Bảo, ngày thường học võ thuật, ba ngày đ.á.n.h cá hai ngày phơi lưới, cưỡi ngựa nhất định còn học đúng ! Lát nữa chở , chúng cưỡi chung một con, cưỡi giỏi lắm!”
Nhược Huyên trực tiếp từ chối: “Không cần, tự cưỡi, cưỡi giỏi!”
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Trương Liêm: “Huyên Bảo, giờ học b.ắ.n cung, chỉ học một tiết, chắc còn kéo cung nhỉ? Lát nữa dạy cho !”
Cuối cùng cũng một thứ giỏi hơn Huyên Bảo !
Nhược Huyên xua tay: “Không cần dạy, mà! Lát nữa chúng thi đấu, xem ai b.ắ.n giỏi hơn!”
Nhược Huyên tuy rằng chăm học võ thuật nhưng nàng học cái gì, chỉ cần hiểu, kỹ năng đó khi tu luyện diễn tập trong đầu một tự nhiên sẽ tiến bộ.
Ngày thường nàng chính là vô cùng chăm chỉ tu luyện, mỗi ngày phơi nắng, buổi tối ngủ trong mộng cũng tu luyện. Trong mộng nàng diễn tập các bài võ thuật vô , cho nên xin hãy gọi nàng là võ lâm cao thủ!
“Được thôi, Huyên Bảo thông minh như , tài b.ắ.n cung dù học cũng nhất định giỏi.” Nói thì thế, nhưng Trương Liêm trong lòng nghĩ, Huyên Bảo học võ thuật hầu như chỉ một tiết là bỏ, mỗi ngày bận rộn trồng hoa trồng d.ư.ợ.c liệu, tài b.ắ.n cung là dựa khổ luyện mới , nàng luyện tập, lát nữa cái bia cũng b.ắ.n trúng . Chốc nữa cho Huyên Bảo kiến thức một chút thế nào gọi là thần xạ thủ!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-454.html.]
Tài b.ắ.n cung của chỉ kém Yến Hoàn một chút xíu thôi, một trăm phát thì 90 phát trúng, trong đó thể một phát trúng hồng tâm.
Lát nữa cho Huyên Bảo xem lợi hại thế nào, cuối cùng cũng một thứ giỏi hơn nàng!
Yến Hoàn: “Vậy chúng mau ăn nhanh lên, cho các ngươi , trường b.ắ.n của quân doanh lớn lắm!”
Yến Kiều Kiều gật đầu: “Nhị ca tỷ đúng, chơi vui lắm! Chúng mau ăn nhanh lên nào!”
Ăn cơm thật sự là quá lãng phí thời gian, đến quân doanh một chuyến dễ dàng.
Vì thế bọn trẻ đều tăng tốc độ ăn, Nhược Huyên cũng chê thịt dê quá mỡ nướng quá cháy nữa, chờ kịp Hiên Viên Thần Quân xử lý hết sườn dê trong bát, nàng trực tiếp đoạt lấy miếng sườn đang xử lý dở trong tay Hiên Viên Khuyết mà gặm lấy gặm để.
Hiên Viên Khuyết lặng lẽ buông d.a.o găm, cầm khăn ấm bàn lau khô tay, Nhược Huyên gặm sườn dê ngon lành, thầm nghĩ: Cho nên đóa hoa cũng kén ăn, nàng chính là cố ý kiếm chuyện để sai bảo !
Xem kìa, cái cần bỏ cháy bỏ mỡ vẫn ăn ngon lành đấy thôi?
Rất nhanh, mấy đứa trẻ ăn xong cơm trưa, đó ồn ào đòi trường đua ngựa và trường b.ắ.n thi đấu.
Yến Hành bảo Yến Sơn đưa Nhược Hải về chỗ tân binh, còn chính dẫn mấy đứa trẻ trường đua ngựa.
Trường đua ngựa của doanh trại lớn, hơn nữa tổng cộng hai cái, chuyên dùng để huấn luyện kỵ binh cưỡi ngựa b.ắ.n cung.
Hai ngày vì tuyển tân binh và báo danh, cần nhiều binh lính hỗ trợ. Việc huấn luyện của binh lính đều bắt đầu từ lúc trời sáng, bởi buổi chiều trường đua ngựa b.ắ.n cung cơ bản là trống.
Ở đây mười mấy đứa trẻ đang cưỡi ngựa chạy, đó đều là con cái của các võ tướng khác trong quân doanh.
Mỗi đứa trẻ đều một binh lính kèm trông chừng.
Yến Hành tiên dẫn mấy đứa trẻ chọn ngựa.