Phúc Tinh Nhỏ Chốn Điền Viên - Chương 456

Cập nhật lúc: 2025-12-11 04:51:30
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Nhược Huyên lập tức từ chối: “Không cần! Con cần cưỡi chung với Yến thúc thúc, con tự cưỡi một con, con còn thi đấu với Kiều Kiều bọn họ mà.”

 

Huyên Bảo từng cưỡi ngựa a! Cưỡi ngựa nguy hiểm, con từng cưỡi, sẽ ngã xuống đấy. Gãy tay gãy chân, đau lắm!”

 

Nhược Huyên: “Con cưỡi , con cưỡi ngựa, Hiên Viên ca ca dạy, tin Yến thúc thúc cứ hỏi Hiên Viên ca ca . Con cưỡi giỏi lắm, sẽ ngã ngựa .”

 

Yến Hành liền về phía Hiên Viên Khuyết.

 

Hiên Viên Khuyết thể gì đây? Không cho đóa hoa cưỡi, cuối cùng phiền cũng là , liền gật đầu: “Muội cưỡi.”

 

Thần đồng Hiên Viên Khuyết trong lòng Yến Hành độ tin cậy là một trăm phần trăm, Yến Hành liền tin.

 

Hơn nữa còn tưởng rằng thuật cưỡi ngựa của Nhược Huyên là do Hiên Viên Khuyết dạy.

 

Vì thế Nhược Huyên thành công lên lưng ngựa, vẫn là do Yến Hành bế nàng lên.

 

Yến Hành thấy Nhược Huyên vững vàng lưng ngựa, dáng hình nắm dây cương, chân đạp bàn đạp, lưng thẳng tắp, còn sờ sờ đầu ngựa, cho ngựa ăn đường để bồi dưỡng tình cảm, liền yên tâm hơn một chút.

 

Yến Hành vẫn quyết định cưỡi ngựa theo ngay Nhược Huyên, vạn nhất nàng ngã xuống, cũng thể kịp thời cứu giúp.

 

Trừ Yến Hành , còn các tướng sĩ khác cưỡi ngựa theo phía , rốt cuộc đua ngựa là chuyện nguy hiểm, một khi xảy chuyện, gãy tay gãy chân đều khả năng, đều là con đẻ , ai cũng xảy chuyện.

 

Bởi vì là trẻ con thi đấu, cho nên luật thi đấu đơn giản, bố trí bất kỳ chướng ngại vật nào tăng độ khó, chỉ chạy một vòng, xem ai về đích nhanh nhất thì thắng.

 

Đường chạy rộng, đủ cho mười mấy đứa trẻ xếp thành một hàng ngang chuẩn xuất phát.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-456.html.]

 

Hiên Viên Khuyết sắp xếp ở bên cạnh Nhược Huyên, bên là con trai chín tuổi của Ngô Kiến Quân tên là Ngô Tuấn Ngạn.

 

Yến Hành Ngô Tuấn Ngạn cưỡi ngựa khá giỏi, sợ những đứa trẻ khác cẩn thận va ngựa của Nhược Huyên, nên cố ý xếp hai cưỡi giỏi hộ tống hai bên nàng.

 

Ngô Tuấn Ngạn thấy Nhược Huyên còn nhỏ tuổi như tham gia thi đấu, quan trọng nhất là Huyên Bảo lớn lên thật sự quá xinh , nhịn tìm chuyện để với nàng: “Tiểu , nhỏ như cưỡi ngựa ? Thật lợi hại!”

 

Nhược Huyên thích nhất là khác khen, nàng gật gật đầu: “Muội a! Tiểu ca ca thấy liền cưỡi ngựa giỏi, bất quá giỏi bằng !”

 

Hiên Viên Khuyết lưng ngựa, nhàn nhạt liếc đóa hoa nào đó, cái là ca ca, cái cũng là ca ca, nàng lắm ca ca thật!

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Ngô Tuấn Ngạn để ý Nhược Huyên khoe khoang, Nhược Huyên rộ lên quá , hơn nữa đầu cài hai con bướm rung rinh như sắp bay lên, đáng yêu cực kỳ, tựa như tiểu tiên nữ . Hắn trực tiếp mê hoặc, chỉ thấy Nhược Huyên cưỡi ngựa giỏi, đỏ mặt : “Cũng giỏi .”

 

Lát nữa nhất định lấy hạng nhất, để tiểu thất vọng.

 

Nhược Huyên cảm thấy tiểu ca ca thật sự khiêm tốn, hỏi: “Ca ca, tên là gì a? Muội tên là Nhược Huyên, trong Nhược Thủy tam thiên, cỏ huyên vô ưu, đều gọi là Huyên Bảo!”

 

Nhược Huyên, Nhược Huyên, Ngô Tuấn Ngạn cảm thấy tên của Huyên Bảo thật , tựa như nàng !

 

“Ta tên là Ngô Tuấn Ngạn! Ngô trong họ Ngô, Tuấn trong tuấn mỹ, Ngạn trong ngạn...” Ngô Tuấn Ngạn từ nhỏ thích sách, bởi nhất thời nghĩ cách giới thiệu tên , gấp đến độ khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, “Ngạn chính là như thế , một chấm một ngang một phẩy một mác...”

 

Hắn gấp đến độ chỉ thể dùng tay khoa chân múa tay giữa trung.

 

Hu hu sớm ngày giới thiệu tên với Huyên Bảo, chăm chỉ sách chữ !

 

Nhược Huyên xem hiểu, săn sóc : “Là Ngạn trong ‘Bỉ kỳ chi tử, bang chi ngạn hề’ ? Ngạn, sĩ chi mỹ xưng dã! (Ngạn là mỹ từ chỉ kẻ sĩ tài đức). Cha của Ngạn ca ca nhất định là hy vọng trở thành một tài đức xuất chúng!”

 

 

Loading...