Tự mặt ngáng chân Yến Hành thì Trương Đình dám. Rốt cuộc chuyện chẳng qua chỉ là thông gian với phụ nữ chồng mà thôi, còn đến mức phạm tội c.h.ế.t.
Chu thị sự lợi hại của Trấn Quốc Công phủ, nhưng Trương Đình thì , dùng từ "tay nắm trọng binh, quyền cao chức trọng, gốc rễ thâm sâu" để hình dung cũng quá.
Lại Yến Hành mấy năm nay lập hạ quân công, tùy tiện một cái cũng đủ để lấy công chuộc tội.
Huống chi quản lý Phi Yến Quân, thâm thụ sự trọng dụng của Hoàng thượng.
Một đàn ông qua với phụ nữ chồng bất quá là đồi phong bại tục, tội đáng c.h.ế.t, tròng lồng heo cũng chỉ là đàn bà mất danh tiết mà thôi.
Hơn nữa, tuy Nhược Hải cơ hội đổi đời, nhưng đối với Yến Hành, vẫn leo lên cái cây đại thụ .
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Nghĩ như , Trương Đình liền biện pháp.
~
Nhược Huyên trở về thôn lúc chập choạng tối.
Thời gian mặt trời lặn, ánh ráng chiều phủ kín bộ bầu trời. Nhược Huyên xuống xe ngựa vẫy tay chào Hiên Viên Khuyết liền gấp thể chờ chạy sân, hoan hô : “Nội ơi, đại bá Bách phu trưởng, tuyển Phi Yến Quân .”
Lúc Lôi bà t.ử đang cùng một lão phụ nhân đầu cài hoa đỏ to tướng từ nhà chính .
Người phụ nữ xong lời đến híp cả mắt: “Ai da, Lôi tẩu tử, nhà các gần đây thật là song hỷ lâm môn nha! Thế càng nên thừa dịp vui vẻ mà gấp bội niềm vui! Tẩu yên tâm, cô nương ở khắp làng xóm cũng coi là xinh , tính tình cũng , cũng cần mẫn, là chị cả nên trách nhiệm cao. Tuy rằng 22 tuổi, nhưng đó là do lúc trẻ trong nhà hai già liên tiếp qua đời nên giữ đạo hiếu, tuổi tác mới lỡ dở, bằng sớm gả . Gia cảnh thì nghèo một chút, nhưng Lôi tẩu t.ử ham sang phụ khó, cưới vợ là cưới hiền.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-468.html.]
Nhược Huyên liền tò mò ở trong sân ngóng.
Nàng đối với chuyện con kết hôn chút tò mò, mấy tháng nay cũng chút hiểu , nam t.ử cùng nữ t.ử đến tuổi nhất định liền mai, mục đích là thành sinh con, kéo dài hậu đại.
Thực vật cũng cần kéo dài hậu đại, sinh sôi nảy nở, chẳng qua phiền toái như con mà thôi.
Trong nhà cũng đầu tiên bà mối tới, từ chối mấy , mai cho đại bá cùng tam bá, cũng mai cho ngũ thúc cùng lục thúc. Vị là mới tới, phỏng chừng về sẽ càng nhiều bà mối tới cửa.
Ừm, cũng là thời điểm cho cô nương Nghi Sơ cùng tam bá một cuộc gặp gỡ tình cờ .
Lần trong lòng Lôi bà t.ử cũng xao động. Trong phòng đại nhi t.ử cũng một lạnh nóng, bà cũng già , chăm sóc nó mấy năm nữa, chỉ hy vọng con trai lúc về già bầu bạn. bà là khai sáng, hết thảy đều con trai, chỉ thể : “Lão đại chủ kiến lớn, chủ . Việc chờ nó trở về, chuyện với nó. Bất quá bà đừng ôm hy vọng gì, lão đại từng đời cưới nữa.”
Trương bà mối để lời trong lòng, : “Hôn nhân đại sự, lệnh của cha lời mai mối, Lôi tẩu t.ử cưới về cho , chẳng lẽ còn đem trả về? Tẩu cứ hỏi thăm cô nương , tuyệt đối giới thiệu sai . Thôi, quấy rầy nữa, về đây. Chờ cô nương giới thiệu cho lão tam bọn họ.”
Nhược gia chính là mấy con ngựa ô tiềm năng, Nhược gia lão đại, lão tam, lão ngũ, lão lục đều thành .
Bà tính toán từng bắt lấy, một cũng buông tha!
Cho nên mai cho Nhược gia lão đại, bà thật sự dụng tâm.
Trước bà vẫn luôn mai cho mấy Nhược gia là vì cảm thấy thích hợp, cuối cùng cũng gặp một .
Nhược gia hiện tại thăng chức nhanh, xưa bằng nay, bà chỉ mối cho Nhược gia mấy cô con dâu , tương lai chừng thể dính chút hào quang.
Trương bà mối ngang qua Nhược Huyên còn khen một câu: “Đây là Quận chúa Huyên Bảo ? Lớn lên càng ngày càng thủy linh, thật là gặp thích!”