Đột nhiên trọng tâm mất cân bằng, Nghi Sơ sợ tới mức trợn to hai mắt, hai tay theo bản năng túm chặt quần áo Nhược Hà. Sau đó nàng còn kịp phản ứng, nàng sấp Nhược Hà, hơn nữa cái miệng nhỏ lúc chạm trúng miệng .
Nghi Sơ: “...”
Nhược Hà: “...”
Hai đều trừng lớn mắt đối phương, đều ngây dại.
Lôi bà tử: “...”
Xong , lão tam thật sự hủy hoại sự trong sạch của Nghi Sơ cô nương .
Xem bà trở về tìm Trương bà mối tới cửa cầu hôn thôi.
Nhược Huyên tiếng lòng của Lôi bà tử, tuy rằng nàng quá hiểu vì như là hủy hoại sự trong sạch, bất quá nàng ngẩng đầu bầu trời xanh thẳm: Không hổ là nhân duyên mệnh trung chú định, ông trời cũng sẽ nghĩ cách giúp đỡ.
Nhược Huyên quan tâm : “Tam bá, tỷ tỷ Nghi Sơ, hai chứ?”
Nghi Sơ hồn, mặt đỏ đến nhỏ máu, nàng vội vàng bò dậy từ : “Xin, xin , , cố ý.”
Nhược Hà cũng hồn, cũng vội vàng bò dậy: “Không liên quan đến cô, là cẩn thận.”
Ngày thường đường núi đều vững vàng như thế, hiểu hôm nay bước hụt té ngã.
Xấu hổ c.h.ế.t mất thôi!
Nhược Hà bò dậy xong, nữa bế Nghi Sơ lên, bước nhanh về phía đường quan đạo.
Lăn lộn một hồi, vất vả lắm mới đưa Nghi Sơ đến y quán Phương thị, đắp t.h.u.ố.c xong, cả đoàn trở về thôn thì trời sắp tối đen.
Nhược Huyên cùng Nhược Hà cùng đưa Nghi Sơ về sơn trang.
Hiên Viên Khuyết đang sách trong phòng, cảm giác đóa hoa lên núi, mày nhẹ nhàng nhíu . Giờ , đóa hoa vì còn lên núi?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-479.html.]
Hắn buông sách, ngoài, đó ngửi thấy trong khí mùi thảo d.ư.ợ.c nhàn nhạt.
Hắn khỏi rảo bước nhanh hơn, đến chỗ hoa viên, từ xa thấy Nhược Hà đang bế Chân Nghi, đóa hoa theo phía giải thích với Ngọc Hoa cô cô và Thẩm ma ma vì tam bá nàng bế trở về.
Hắn kín đáo đ.á.n.h giá Nhược Huyên từ xuống một cái, đó liền xoay về phòng, tiếp tục sách.
Thời gian muộn, Nhược Hà đưa Nghi Sơ về sơn trang, cáo với Hiên Viên lão phu nhân cùng Thẩm ma ma một phen, liền mang theo Huyên Bảo xuống núi.
~
Nhà họ Nhược, khi cả nhà ăn cơm xong, Lôi bà t.ử hỏi Nhược Hà: “Hôm nay Nghi Sơ vì chúng mà khả năng sẽ chịu điều tiếng, con thấy thế nào?”
Ruộng hoa và ruộng t.h.u.ố.c đều , hơn nữa đường quan đạo qua kẻ tấp nập, đều thấy Nhược Hà bế Nghi Sơ lên xe ngựa, thế nào cũng sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của Nghi Sơ.
Lúc Nghi Sơ đang đắp t.h.u.ố.c ở y quán, Lôi bà t.ử hỏi Nhược Huyên tình hình gia đình Nghi Sơ , Nhược Huyên liền cho Lôi bà t.ử Nghi Sơ chính là Chân Nghi, còn kể chuyện vì Chân Nghi biến thành Nghi Sơ.
Nói thật, Chân Nghi là một cô nương , bà đối với Chân Nghi ý kiến gì, chỉ sợ vợ chồng Đàm bà t.ử và lão Chân, cặp đôi giống như đỉa đói chỉ hút m.á.u con gái.
nhà bà hiện tại xưa bằng nay, hơn nữa Chân Nghi lúc là bán đứt giấy tờ bán , coi như bán đứt đoạn tuyệt, thể cùng nhà họ Chân còn nửa điểm quan hệ.
Đàm bà t.ử nếu nữa hút m.á.u Chân Nghi, gặm xương ăn thịt Chân Nghi, đó là chuyện thể nào!
Hôm nay xảy chuyện như , vòng vòng vẫn là Nhược Hà cùng Chân Nghi dính dáng với , Huyên Bảo Nhược Hà cùng Chân Nghi là nhân duyên tiền định.
Lôi bà t.ử cũng tin, chỉ cần Nhược Hà nguyện ý, ngày mai bà liền tìm Trương bà mối tới cửa cầu hôn.
Mấy đứa con trai của bà, chỉ lão đại và lão tam là quá khổ.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Bà cũng Nhược Hà vẫn còn thích Chân Nghi, cho nên cứ quyết định như !
Nhược Hà thôi, một lúc lâu mới : “Nương, Nghi Sơ cô nương chính là Chân Nghi, còn những chuyện khác con theo nương.”
Mẹ nuôi lớn mấy em dễ dàng, tuy rằng cưới Nghi Sơ, nhưng thể ích kỷ màng đến nhà.
Hắn tôn trọng ruột cũng tôn trọng nhà .