Lôi bà t.ử gật gật đầu: “Chuyện bình thường, rốt cuộc chúng và thôn Hạnh Hoa cách khá xa, hỏi thăm rõ ràng ai dám dễ dàng đồng ý.”
Nhược Hà há miệng thở dốc, hỏi xem hôm nay mời bà mối cầu hôn .
Lôi bà t.ử Nhược Hà thôi, giả vờ thấy, bà đãi gạo xong xoay bếp nấu cơm.
Nhược Hà: “...”
Hắn trong sân một lúc, rối rắm xem nên hỏi .
Lúc truyền đến tiếng Lôi bà tử: “ , Tiểu Hồng sắp đẻ đấy, con mau xem thử !”
Tối nay hai bà cháu Hiên Viên lão phu nhân ăn cơm ở nhà, Lôi bà t.ử cùng Lưu thị, Giang thị chuẩn cơm chiều nên qua đó .
Nghe Cổ chưởng quầy từng đỡ đẻ cho ngựa, bởi bà cũng lo lắng.
Nhược Hà lập tức cái gì cũng màng, vội vàng chạy tới chuồng ngựa ở hậu viện.
Tiểu Hồng chính là con Hãn Huyết bảo mã sắp c.h.ế.t bệnh mà chủ quán tặng kèm khi Huyên Bảo mua ngựa đây.
Tại chuồng ngựa hậu viện, Nhược Huyên, Hiên Viên Khuyết cùng Cổ chưởng quầy ba đang xổm bên cạnh Tiểu Hồng. Bàn tay nhỏ của Nhược Huyên nhẹ nhàng vuốt ve bụng ngựa, giúp nó giảm bớt đau đớn.
Hiên Viên lão phu nhân cùng Ngọc Hoa cô cô bên ngoài chuồng ngựa, lo lắng Huyên Bảo cùng Hiên Viên Khuyết, chỉ sợ con ngựa đạp chân một cái hai đứa trẻ thương!
Không đứa trẻ mấy tuổi vì gan lớn như thế, ngựa sinh con nửa điểm cũng sợ, cứ khăng khăng đòi giúp.
Ma Tôn trong lốt ch.ó trắng nhỏ xổm bên cạnh Nhược Huyên, sủa gâu gâu hai tiếng.
(Các ngươi xem, nên c.ắ.n c.h.ế.t con lợn , trực tiếp một con ngựa ? Làm ngựa tổng so với lợn hơn chứ!)
Nhược Huyên cao hứng : “Được đó! Như thể cưỡi ngươi mỗi ngày.”
Ngựa mà linh hồn Ma Tôn, tuyệt đối giống bình thường!
Ma Tôn: “...”
Vậy thôi bỏ , mới cần tiểu hoa yêu cưỡi!
Làm ngựa ngày ngày cưỡi, lợn ăn no chờ c.h.ế.t là .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-482.html.]
Nghĩ nghĩ vẫn là lợn sướng hơn!
Dưới sự trấn an của Nhược Huyên, con ngựa nhanh liền còn đau đớn, sinh hạ một con ngựa con, là ngựa đực.
Lông ngựa con màu đỏ rực, bóng loáng, một sợi lông tạp sắc nào, quả thực giống ngựa mới sinh chút nào.
“Ngựa !” Nhược Hà tới gần liền thấy ngựa con sinh, nhịn khen một tiếng.
Cổ chưởng quầy cao hứng gật đầu: “Quả thực là ngựa hiếm !”
Con ngựa e là còn hơn cả tọa kỵ của Hoàng thượng.
Hiên Viên lão phu nhân : “Ngựa như , chờ nuôi lớn dùng để phối giống, chúng thể ít ngựa !”
Ma Tôn: “...”
May mắn nghĩ quẩn!
Tiểu Hồng thuận lợi sinh hạ ngựa con, cả nhà đều vô cùng cao hứng. Nhược Hà trở về thành , mấy thậm chí ngay cả Nhược Sơn đang d.ư.ợ.c đồng ở y quán cũng chạy về!
Không đàn ông nào là yêu ngựa.
Nhược Huyên cũng thích. Hai con ngựa lớn khác trong nhà quá to, nàng cưỡi hợp, chờ Tiểu Tiểu Hồng lớn lên một chút, nàng cưỡi là . Cho nên nàng quyết định mỗi ngày dậy sớm dùng linh lực tẩm bổ cho ngựa con.
Một ngày nọ, Nhược Huyên mới từ hậu viện , đang định lên sơn trang học, mới cửa liền thấy hai chị em Hà Hạnh Hoa đang đông tây tìm .
Nhược Huyên cao hứng vẫy tay: “Tỷ tỷ Hạnh Hoa, ca ca Đại Lâm, ở đây ạ!”
Hai chị em thấy Nhược Huyên, thở phào nhẹ nhõm, vội vàng tới.
Bọn họ trời sáng từ thôn Hạnh Hoa xuất phát chạy tới đây. Vào thôn Hy Thủy xong, một đường so sánh xem nhà nào to nhất nhất.
Bởi vì khi bọn họ hỏi thăm dân làng nhà họ Nhược ở , dân làng đều : “Cái nhà to nhất, nhất, mới nhất trong thôn chính là Nhược gia, các một cái là ngay.”
Câu trả lời bọn họ đường nào mà , chỉ thể so sánh từng nhà.
Bất quá mấy gian nhà ngói xanh khang trang mới xây mắt, hai chị em tức khắc cảm thấy hổ là ngôi nhà to nhất, nhất, mới nhất trong thôn, quả nhiên một cái là ngay.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.