Hắn gặp biến sợ, cung kính hành lễ: “Thím , thật sự xin , uống quá chén, quên mất là dọn phòng, nhất thời nhầm về đây, mạo phạm Hà cô nương. Ta sẽ chịu trách nhiệm, ngày khác sẽ tìm bà mối tới cửa cầu hôn.”
Ôm quyền hành lễ xong, liền vội vàng rời , tránh cho đối phương hổ.
Trong phòng thắp đèn, ánh sáng lờ mờ, kỳ thực rõ lắm, nhưng rõ thì cũng là , thấy thể đối phương, hủy hoại sự trong sạch của thì chịu trách nhiệm.
Đây là nhận thức chung của thời đại : Nữ t.ử nam t.ử thấy thể thì sự trong sạch coi như mất, gả cho đối phương, bằng sẽ coi thường, hơn nữa khó gả .
Đương nhiên nhận thức là như thế, còn như thì tùy mà khác .
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Nhược Hải là quân nhân, là lính chí ở bảo vệ quốc gia, lòng mang thiên hạ, cho nên quả quyết chuyện thấy thể nữ t.ử mà chịu trách nhiệm.
Cho nên chẳng sợ sớm hạ quyết tâm kiếp sẽ cưới vợ nữa, nhưng xảy chuyện ngoài ý như , chút suy nghĩ liền quyết định cưới , chịu trách nhiệm đến cùng.
Không liên quan đến những thứ khác, cũng chẳng màng đến phẩm tính cô nương thế nào, chỉ là vì lương tâm, chỉ là vì trách nhiệm mà thôi.
Giống như lúc Nhược Hà Triệu thị tính kế, rõ ràng trong lòng, nhưng vẫn cưới Triệu thị, hơn nữa tiền công kiếm đều giao cho Triệu thị, tận lực trách nhiệm của một đàn ông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-487.html.]
Trong phòng, Hà Hạnh Hoa nhanh chóng mặc y phục, cả khuôn mặt đều đỏ bừng.
Mẹ Hạnh Hoa xách nước phòng xong, chần chờ : “Hạnh Hoa, con thấy thế nào?”
Xảy chuyện như , bất luận đàn ông , phụ nữ đều chỉ thể nhắm mắt đưa chân mà gả, trừ phi ni cô, bằng cả đời dám ngẩng đầu.
Trong lòng Hà Hạnh Hoa ngẩn ngơ sợ hãi, gì, cũng gì. Nàng vẫn còn dừng ở khoảnh khắc nọ đẩy cửa , nàng còn tưởng rằng gấu đen xông tới, đang trong cơn hoảng loạn và sợ hãi.
Mẹ Hạnh Hoa xuống mép giường, khi khôi phục lý trí, trong lòng chỉ còn sự mừng thầm, bà phân tích: “Người nhà họ Nhược đều , phúc hậu, hiểu lý lẽ. Hơn nữa mấy em nhà họ Nhược đều là , đối đãi với khác trung hậu, ai cũng bản lĩnh. Nhược gia lão đại còn là Thiên phu trưởng, con nếu thể gả Nhược gia, đó là chuột sa chĩnh gạo !”
“Con xem Lôi đại nương đối xử với hai cô con dâu, quả thực giống như đối với con gái ruột. Hơn nữa Nhược gia của cải dày, Nhị phu nhân và Tứ phu nhân cũng là hiền lành, dạy dỗ con cái cũng hiểu chuyện lễ nghĩa. Từ già đến trẻ, một ai coi thường , . Còn nữa, đàn ông nhà họ Nhược đều thương vợ, thương con. Người nhà họ Nhược thể là ai cũng dễ sống chung, chồng , chị em dâu , chồng bản lĩnh thương vợ, gia phong như thế, quả thực là đốt đèn lồng cũng tìm thấy mối hôn sự như !”
Mẹ Hạnh Hoa càng càng hưng phấn.
Bà ngờ, con gái còn thể gặp cơ duyên trùng hợp như , thể gả Nhược gia thì thật là phúc khí to lớn.
Hà Hạnh Hoa vẫn chút sợ Nhược Hải, mà cao lớn uy mãnh, râu ria xồm xoàm, giống như gấu đen, nàng nhịn : “Mẹ thấy trông hung thần ác sát ? Cũng tính tình nọ thế nào? Liệu đ.á.n.h phụ nữ ?”
Mẹ Hạnh Hoa xua tay: “Chuyện đó sẽ , con trong thôn , nhà họ Nhược ai cũng . Hơn nữa thấy , chút nghĩ ngợi liền hành lễ xin , còn chịu trách nhiệm, mời bà mối mai. Trong phòng ánh sáng tối tăm, đây là ngay cả con trông như thế nào cũng rõ mà lời , chứng tỏ đối phương phẩm cách cao thượng, tất nhiên là trang nam t.ử hán trách nhiệm. Lại Nhược gia lão đại Thiên phu trưởng, trẻ tuổi như là Thiên phu trưởng, để chút râu thì đủ uy nghiêm. Con diện mạo của Nhược Chu thiếu gia liền cha nó thể .”