Không Nhược Hải lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử, mà là tiền tài và quyền lực, nhân tính là thứ khó chịu nổi khảo nghiệm nhất.
Chu thị chẳng là ví dụ ? Lúc theo nam nhân khác còn đem hết bạc tích cóp bao năm sạch, một văn chừa, con trai cũng cho một đồng. Ngay từ đầu khi khám bệnh cũng bỏ bạc , đều là và bỏ , bạc.
Người nhà cũng bọn họ bạc , tỉnh mới Chu thị đem bạc của hết.
Hắn cùng Hà cô nương tình cảm, cưới nàng chỉ là trách nhiệm, bổn phận của một chồng sẽ giữ, trách nhiệm cơ bản sẽ , còn nhiều hơn thì xem phẩm tính thế nào .
Dù hiện tại thể tâm ý tin tưởng một gọi là thê t.ử nữa .
Nhược Hải gì cũng nhất quyết để hai rương vàng bạc châu báu cho Nhược Huyên.
Nhược Huyên liền tranh luận với nữa, đầu nàng sẽ đem đưa cho Hà tỷ tỷ là .
Mẫu phu thê thể chung của cải thì thể đồng lòng.
Mấy thứ là Hoàng thượng ban thưởng, lúc nhiều thấy như , đại bá khi thành đem đồ vật cho nàng hết, Hà tỷ tỷ gả qua , cho dù nàng để ý, phỏng chừng trong lòng cũng sẽ khó chịu, cảm thấy đại bá đề phòng nàng .
Nãi nãi luôn với cha , nhị bá nhị thím bọn họ rằng, vợ chồng đồng lòng, tát biển Đông cũng cạn. Phu thê ở chung thương lượng, thể đối phương trong lòng lưu cái gai, nếu cái gai càng găm càng sâu, lẫn đều sẽ đ.â.m đến thương tích đầy , hai vợ chồng liền càng càng xa.
Cho nên, nàng thể để hai rương châu báu trở thành cái gai giữa đại bá và thê tử.
Tuy rằng nàng thích vàng bạc châu báu, nhưng nàng thể tự kiếm a!
Vì thế ngày hôm , Nhược Huyên với cha nàng: “Cha, tối hôm qua đại bá cho con hai rương châu báu, cha giúp con đưa qua cho Hoa Sen tỷ tỷ , cứ là đại bá cố ý tặng cho tỷ . Không sính lễ, là tặng riêng.”
Nhược Thủy liền hiểu lo lắng của đại ca nhà , nhưng đại ca như xác thật .
Còn hiểu chuyện bằng Huyên Bảo!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-510.html.]
Hắn xoa đầu con gái bảo bối: “Huyên Bảo thật hiểu chuyện, cha sẽ đưa qua ngay.”
Sau đó Nhược Thủy liền đem hai rương châu báu đưa đến nhà cũ bên , Nhược Huyên còn thêm mấy cây vải nữa.
Nhà cũ bên chỉ còn Hà mẫu đang nấu cơm sáng trong phòng, Hà Hạnh Hoa, Hà phụ và Hà sáng sớm xuống ruộng việc.
Tuy rằng hai nhà đính hôn, nhưng trong tất cả tá điền, gia đình bốn nhà họ Hà là những cần cù nhất.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Vô cùng thành thật, chỉ sợ bọn họ cả nhà chiếm hời của Nhược gia, cầm tiền công cao mà việc.
Hà mẫu thấy Nhược Thủy khiêng hai cái rương qua, vội chào hỏi: “Tứ lão gia, ngài đây là?”
Nhược Thủy : “Bà thông gia, bà là vợ tương lai của đại ca , cứ gọi Nhược Thủy là ! Đây là đồ đại ca tặng cho Hà cô nương, bảo khiêng qua đây. Huynh sợ khiêng qua thì nhận. Mấy thứ cùng vải vóc đều là Hoàng thượng ban thưởng, để cho bà thông gia, ông thông gia, Đại Lâm may chút quần áo.”
Nhược Thủy đặt hai cái rương lớn nhà chính.
Hà mẫu cuống lên: “Không , mấy thứ quá quý trọng, chúng thể nhận! Đây đều là đồ Hoàng thượng ban thưởng, chúng xứng dùng a!”
Nhược Thủy : “Đều là ban thưởng cho đại ca , các là cha vợ của đại ca, đều là một nhà thể dùng! Bà thông gia, chạy về thành đây, bà nhớ khóa kỹ cửa nhé.”
Nói xong, liền vội vàng rời , đúng là chạy về thành.
Thư phòng thuê ít , tuy rằng cần bận rộn, nhưng cùng nhị ca gần đây đều đang sách chuẩn cho chuyện khoa cử.
Trong thôn mỗi ngày đều sẽ thôn dân tới tìm, hoặc là tới cửa tán gẫu, yên tĩnh bằng trong thành.
~
Hà mẫu hai cái rương lớn và đống vải vóc chất như núi nhỏ trong phòng, cứ như củ khoai lang bỏng tay, cuống cuồng thôi. Bà vội vàng khóa cửa, cài then, chạy tới ruộng d.ư.ợ.c liệu tìm con gái.