“Dược Vương tư phương”, “Dược Vương y thư”, “Thực vật d.ư.ợ.c tính bách khoa thư tập một”.
Khang thái y thấy những cuốn sách từng tên, mở xem thử thì phát hiện đây quả thực là kho báu của giới y học!
“Sách ngươi lấy ở ?”
“Người nhà đưa cho ạ.” Đều là Huyên Bảo đưa.
Bộ bách khoa thư thực vật d.ư.ợ.c tính còn nhiều tập, mang hết theo .
Khang thái y tưởng là đồ tổ truyền, chẳng lẽ tổ tiên Nhược gia từng xuất hiện thần y?
cũng từng qua vị thần y nào họ Nhược cả, bất quá cũng thể dùng tên giả hoặc là ẩn sĩ cao nhân nào đó.
Khang thái y từng là Viện chính Thái y viện, y thuật vô cùng cao minh. Viện chính hiện tại chính là học trò của ông. Ông tuổi tác cao, theo Thái hậu đến huyện Sa Khê cũng coi như dưỡng già, vốn dĩ còn tinh lực thu đồ nữa, nhưng hiện tại ông cảm thấy vẫn còn thể.
“Đồ , nhận. Mấy quyển sách ngươi cho mượn ?”
Nhược Sơn gật đầu: “Chỉ cần sư phụ chê.”
Khang thái y xua tay: “Không chê, chê. Ngươi dập đầu lạy lão phu một cái, kính ly là coi như chính thức trở thành đồ của Khang Thế Tông .”
Trên bàn vốn sẵn , Nhược Sơn rót một ly, đó quỳ xuống dâng cho Khang thái y: “Sư phụ tại thượng, xin nhận của đồ một lạy.”
Khang thái y nhận lấy, uống một ngụm.
Nhược Sơn dập đầu một cái thật kêu.
Sau đó, Nhược Sơn một sư phụ đàng hoàng, nhưng một sư phụ lợi hại đến mức nào.
Cũng rằng Viện chính Thái y viện trong cung giờ trở thành sư của .
“Bắt đầu từ ngày mai, ngươi theo lão phu chữa bệnh từ thiện. Đến lúc đó lão phu sẽ đăng ký cho ngươi tham gia cuộc thi của Hiệp hội Dược sư tháng .”
Nhược Sơn trừng lớn mắt: “Hả? Cuộc thi đó con tư cách tham gia ạ?”
Đó đều là những đại phu kinh nghiệm mới thi, chỉ là một d.ư.ợ.c đồng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-533.html.]
Hơn nữa cuộc thi đó chỉ khảo sát sự am hiểu về d.ư.ợ.c liệu, d.ư.ợ.c tính mà còn khảo sát cả y thuật của đại phu.
Quan trọng nhất là cứ đăng ký là đăng ký ?
“Cứ thử xem, ngươi chỉ thiếu kinh nghiệm khám bệnh thôi, chứ kiến thức về d.ư.ợ.c tính và y lý vững . Rèn luyện một tháng, tham gia cuộc thi cấp huyện nhỏ thành vấn đề. Thắng xong còn tiếp tục thi lên , nhưng các vòng cũng thời gian chuẩn .”
“ mà...”
Khang thái y xua tay: “Không cả, tham gia thi thố để thực lực của đến , thua cũng chẳng . Tạm thời ai ngươi là đồ của , yên tâm , thua cũng mất mặt !”
Nhược Sơn thì gì nữa, chỉ sợ thua sẽ mất mặt sư phụ, nếu nỗi lo thì chẳng sợ gì cả.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Nhược Huyên về đến nhà hỏi xem ngũ thúc bái sư thành công , đó Nhược Sơn sắp tham gia cuộc thi của Hiệp hội Dược sư, nàng nhịn : “Con cũng thể tham gia ? Con cảm thấy con thể giành hạng nhất.”
Nhược Sơn: “...”
Nhược Sơn chút hoài nghi nhân sinh.
Hắn d.ư.ợ.c đồng hơn mười năm còn sợ thua cuộc thi, thế mà cô cháu gái bảo bối tự tin sẽ giành hạng nhất.
Lưu thị vội phủ định ý kiến của con gái, nàng cần tìm hiểu xem tại con bé thi: “Huyên Bảo, con tham gia thi đấu?”
Nhược Huyên: “Bởi vì thể ngày nào cũng chữa bệnh từ thiện, như sẽ lên núi học nữa ạ!”
Lưu thị: “...”
Nhược Sơn: “...”
Ý tưởng thật chân thật, quả nhiên đứa trẻ nào cũng ghét học, Lưu thị thầm nghĩ.
Hiện tại mấy của Huyên Bảo cũng qua giai đoạn hào hứng ban đầu khi mới học, giờ mỗi nghỉ lễ xong trường đều chút uể oải, oán trách ngày nghỉ quá ngắn.
Lưu thị liền : “Ngũ thúc chữa bệnh từ thiện cũng là học đấy. Hơn nữa ngày nào cũng , nghỉ ngơi . Con chắc chắn đăng ký ? Nếu thì ngày mai nương thành đăng ký cho con, đó bảo cha con tìm mấy đề thi cũ về cho con xem, thử một .”
Nhược Huyên: “...”
Còn bài tập nữa ư?