Phúc Tinh Nhỏ Chốn Điền Viên - Chương 548

Cập nhật lúc: 2025-12-13 05:06:11
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Dương Kỳ Tương tức giận vung tay tát nàng một cái: "Câm miệng!"

 

"Ngươi dám đ.á.n.h !" Hạ Lan giơ tay định đ.á.n.h , nhưng Dương Kỳ Tương bắt lấy: "Nháo đủ ?"

 

Nhược Huyên: "Mất mặt hổ, đều đồ vật!" (đều là thứ cặn bã).

 

Mắng xong, nàng tặng cho Hạ Lan một cái tiên thuật "nghiệt khẩu" (khẩu nghiệp). Còn về việc tại mắng xong mới tặng, là vì nàng sợ sẽ phản phệ.

 

Hạ Lan xong mặt , đang định mắng trả thì bắt gặp ánh mắt lạnh băng của Nhược Thủy và Lưu thị, nàng nhịn đỏ hoe mắt, vẻ mặt ủy khuất Nhược Thủy.

 

Nhược Thủy tức giận, đang định Lưu thị trút giận. Lưu thị kéo : "Tướng công, mau xếp hàng, hàng dài lắm ."

 

Nhiều như , gì cũng chỉ trò cho thiên hạ thôi! Biết Nhược Thủy vì nàng mà xuất đầu, nhưng nàng để chê , hơn nữa cũng lúc.

 

Nhược Giang cũng vội kéo : "Đi thôi, chúng xếp hàng. Vợ chồng cãi mà thôi, mà xem, liên quan đến chuyện của chúng , thi cử quan trọng!"

 

Lưu thị cũng gắt gao kéo Nhược Thủy, chỉ sợ cùng vợ chồng Dương Kỳ Tương đối mắng. Hôm nay tâm bình khí hòa thi mới là quan trọng nhất. Gả cho Nhược Thủy, nàng vẫn luôn thực hạnh phúc, hiện tại Huyên Bảo khỏe mạnh, ai còn Huyên Bảo là si nhi, nàng càng hạnh phúc, mới mặc kệ những kẻ đố kỵ gì!

 

Đương nhiên nếu nhiều như , hôm nay là ngày đại sự thi hương, nàng tuyệt đối sẽ mắng . hiện tại, !

 

Nhược Huyên: "Cha, cố lên nha, nương cáo mệnh phu nhân."

 

Nhược Thủy thu liễm đầy hỏa khí, ôn nhu với Lưu thị: "Ta xếp hàng, nàng cùng Huyên Bảo mau trở về thôi!"

 

Sau đó sờ sờ đầu nhỏ của bảo bối nữ nhi: "Huyên Bảo ngoan, giống cha, lời mẫu nhé."

 

"Vâng ạ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-548.html.]

Nhược Thủy ngoan ngoãn xếp hàng.

 

Dương Kỳ Tương thấy , càng thêm cảm thấy Hạ Lan đủ hiền huệ, lấy đại cục trọng, tại thời điểm thế nhưng cùng cãi , quả thực mất mặt hổ.

 

Nhìn xem Lưu thị nặng nhẹ nhanh chậm, bao dung thỏa đáng bao nhiêu. Hắn nhịn châm chọc: "Nhìn xem khác vợ thế nào, bản ngươi xem! Người khác như thế mới gọi là hiền lương thục đức, thê hiền phu họa thiếu, cổ nhân sai mà!"

 

Nói xong, vung ống tay áo xếp hàng. Tổng cộng bốn hàng, chọn một hàng cách Nhược Thủy xa.

 

Hạ Lan tức giận đến n.g.ự.c phập phồng, nàng trừng mắt Lưu thị một cái, đó vung tay áo bỏ !

 

Lưu thị trợn trắng mắt, thật là bệnh!

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Giang thị nỗi lòng của Lưu thị: "Có bệnh! Mặc kệ nàng , chúng quán đối diện chút, xung quanh đông quá."

 

cũng chờ Nhược Thủy cùng Nhược Giang trường thi xong các nàng mới thể rời .

 

Hạ Lan nổi giận đùng đùng bỏ , trong lòng ngừng mắng Lưu thị: Chỉ nàng là hiền lương thục đức ? Hồ ly tinh mới xứng với nàng ! Giữa đường câu dẫn tướng công khác, đồ hổ, ông trời nếu mắt thì nên cho nàng một bài học! Hủy hoại khuôn mặt hồ ly tinh đó, nàng biến thành kẻ xí, để khỏi câu dẫn khác!

 

Phi, cũng đắc ý cái gì, chẳng qua là phú quý vài ngày, bày đặt phu nhân nhà giàu, hào phóng thỏa đáng cái gì chứ? Kiểu như nàng cũng chẳng phúc khí, chừng ngày nào đó Nhược Thủy hưu bỏ.

 

Hạ Lan tức tối leo lên xe ngựa, kết quả lòng bàn chân trượt một cái, cả nàng ngã nhào xuống, trán đập thành xe, đó miệng đập mạnh ván của xe ngựa. Trán thủng một lỗ, m.á.u chảy như suối, mức độ vết thương , cho dù lành cũng nhất định để sẹo. Răng cửa gãy một cái, đầy miệng là máu, dọa .

 

Hạ Lan sợ đến mức như mất trí, la to: "Cứu mạng! Đại phu! Cứu mạng a..."

 

Lưu thị và Giang thị đều sang.

 

Giang thị nhịn : "Đáng đời!"

 

Lưu thị : "Nàng đây là gãy một cái răng ? Ha ha, ông trời mắt, xem nàng còn dám mở miệng phun phân bậy bạ nữa !"

 

 

 

Loading...