Nhược Huyên còn cố ý để dành một tiểu viện cho Hiên Viên Khuyết, thuận tiện cho khi cung đến tìm nàng chơi.
Nàng cũng cho hoa trong viện của Hiên Viên Khuyết nở rộ bộ!
Như mới chứ!
Sau khi cho hoa trong viện của hai đều nở rộ, Nhược Huyên còn tranh công, dùng tiên thuật truyền một hình ảnh cho Hiên Viên Khuyết: "Hiên Viên ca ca, xem tiểu viện để dành cho ? Chờ khi nào rảnh nhớ ngoài xem nhé."
Vừa Hiên Viên Thần Quân đưa nàng đến cửa phủ liền rời ngay, cũng tham quan phủ Quận chúa của nàng.
Hiên Viên Khuyết đang dùng bữa tại tiệc tẩy trần của Thái hậu, với sự hiện diện của cả đại điện cung phi, hoàng t.ử và công chúa.
Hắn thấy trong hư hiện hình ảnh một tiểu viện nở đầy hoa tươi, suýt chút nữa thì phun cơm ngoài!
Tuy phun , nhưng kết quả là sặc: "Khụ khụ khụ..."
Thái hậu sang: "Tiểu Cửu ?"
Tiểu Cửu từ nhỏ ăn uống vô cùng quy củ, đừng là sặc, ngay cả hạt cơm cũng từng rơi vãi.
Thái hậu vẫn là đầu tiên thấy tiểu tôn t.ử ăn cơm sặc.
Hoàng thượng cũng qua: "Có sặc ? Người , mau vỗ lưng cho Cửu hoàng tử."
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Hiên Viên Khuyết đỏ bừng khuôn mặt nhỏ tuấn tú, xua xua tay, vận linh lực từ đan điền để trấn tĩnh : "Không ạ."
Hắn sớm muộn gì cũng đóa hoa bằng mặt bằng lòng chọc cho tức c.h.ế.t!
Nàng lẽ nên mọc ở bờ sông Nhược Thủy nơi cỏ cây sống nổi, xuống trần gian đúng là một sai lầm.
Nàng rốt cuộc chuyện cả nhà bọn họ kinh, nàng Thái hậu yêu thích, đúng dịp Tết đến, đến lúc đó tất nhiên sẽ nhận nhiều lời mời đến nhà khách. Đã nhận lời mời của , nhà bọn họ tự nhiên cũng mời . Vì , khi nàng mời đám trẻ cùng trang lứa đến chỗ nàng chơi, thấy cái sân đầy hoa nở rộ giữa mùa đông đó, thì giải thích thế nào?
Còn cả hạ nhân trong phủ thấy, đồn đại ngoài thì giải thích ?
Hiên Viên Khuyết ăn cơm giáo huấn qua truyền âm.
Nhược Huyên xong, giọng thanh thúy đáp: "Khi bọn họ đến, biến hoa trở nguyên dạng là chứ gì? Chuyện khó khăn gì ? Còn nếu lỡ phát hiện, dùng một cái tiên thuật xóa đoạn ký ức đó của bọn họ là xong?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-576.html.]
"Hiên Viên ca ca, gặp chuyện lúc nào cũng kích động như ? Thả lỏng ! Chuyện bé xíu mà?"
Hiên Viên Khuyết: "..."
là kẻ lý sự!
Hiên Viên Khuyết nín lặng.
Được , giỏi!
Muội thích là !
Nhược Huyên cũng mang theo Ma Tôn trong lốt ch.ó trắng nhỏ tới kinh thành, nàng sờ sờ đầu chó: "Tiểu Bạch, nếu phát hiện, ngươi nhất định báo cho nhé."
Ma Tôn gật gật đầu chó, trong lòng : Báo cho ngươi mới là lạ!
Ma Tôn còn đang suy nghĩ đến kinh thành , là nó tìm cách hy sinh cái xác , để một hồn phách của nó quy vị nhỉ?
Ít nhất cũng thể một tỉnh táo, tuy rằng vẫn còn thiếu một hồn về, chỉ thể giống như đóa hoa nào đó ba tuổi một con rối gỗ.
rối gỗ vẫn hơn ch.ó chứ?
Ma Tôn cũng sợ nhịn mà sinh một bầy ch.ó con.
Có một đàn heo con là quá đủ !
~
Sáng sớm hôm , Nhược gia liền nhận thiệp mời từ trong cung, mời cả nhà Nhược gia tham dự cung yến đêm Trừ tịch.
Trừ tịch sắp đến , nếu Nhược gia kinh đêm giao thừa, thì cung yến đêm đó đương nhiên mời họ tham dự.
Thiệp là do Thái hậu sai Ngọc Hoa cô cô đưa đến Nhược gia, còn nhắn rằng y phục để nữ quyến Nhược gia tham dự cung yến, đến lúc đó Thái hậu sẽ cho đưa tới.
Thái hậu còn để Ngọc Hoa cô cô ở phủ Quận chúa, chỉ điểm cho các nữ quyến Nhược gia một lễ nghi và quy củ trong cung.
Đương nhiên là Thái hậu ở đó, cho dù các nàng chỗ nào thất lễ, tự nhiên cũng chẳng ai dám trách tội.
Thế nhưng, ai dám trách tội nghĩa là lưng sẽ coi thường.