Phùng Tranh Đích Nữ Trùng Sinh Lộ - Chương 127: Phùng Thượng thư từng trải
Cập nhật lúc: 2025-09-16 23:17:07
Lượt xem: 62
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vừa lời Phùng Tranh, Âu Dương Lỗi lập tức trừng lớn đôi mắt:
“Ngươi là đại tiểu thư phủ Thượng thư?”
“ .”
“Không ngươi là cháu gái bạn của phụ ?” Âu Dương Lỗi kinh ngạc hỏi, theo bản năng sang Âu Dương Tĩnh.
Âu Dương Tĩnh cũng lộ vẻ ngạc nhiên.
Những ngày qua qua với Phùng tỷ tỷ là vui vẻ, nhưng nàng từng hỏi qua thế của Phùng tỷ tỷ.
Trong mắt nàng, kết giao quý ở chỗ tâm đầu ý hợp.
Phùng Tranh mỉm :
“Ta là cháu gái của bằng hữu lệnh tôn thì thể là đại tiểu thư phủ Thượng thư ?”
“Ngươi đừng gạt !” Âu Dương Lỗi đầy vẻ nghi hoặc.
“Ta gạt ngươi lợi gì?” Phùng Tranh chỉ Âu Dương Tĩnh, “Ta với Âu Dương là hảo hữu, định qua lâu dài, nếu giả mạo phận, còn bạn ?”
Âu Dương Lỗi chần chừ, dám tin.
Bằng hữu của phụ thể là cữu cữu của tiểu thư phủ Thượng thư?
Âu Dương Tĩnh lên tiếng:
“Phùng tỷ tỷ dối.”
Phùng Tranh lặng một thoáng.
Lời thật sự là… đúng lắm…
Âu Dương Lỗi trừng mắt chằm chằm Phùng Tranh.
Trong sân viện hỗn độn, thiếu nữ thẳng tắp, ánh mắt trong trẻo.
Âu Dương Lỗi há miệng:
“Ngươi định… giúp thế nào?”
Trong lòng vẫn bán tín bán nghi phận của Phùng Tranh, nhưng khi lâm tuyệt cảnh, dẫu chỉ là một cọng rơm cũng nắm lấy.
“Dù cũng là nữ nhi, giúp ngươi cũng thể tự hành sự .”
Thấy vẻ mặt Âu Dương Lỗi căng thẳng, Phùng Tranh mỉm :
“Tổ phụ là Thượng thư, thể thử xem bằng lòng giúp đỡ .”
“Thật chứ?” Ánh mắt Âu Dương Lỗi sáng rực.
“Ít nhất thể thử một .”
“Vậy , xin Phùng đại tiểu thư tay tương trợ!” Âu Dương Lỗi xúc động bước lên một bước.
Phùng Tranh đưa một ngón tay :
“ một điều kiện.”
“Điều kiện gì?”
Phùng Tranh liếc Âu Dương Tĩnh:
“Đối xử tử tế với Âu Dương , kịp thời mời đại phu khám bệnh cho bá mẫu.”
Âu Dương Lỗi lập tức đáp ứng:
“Không thành vấn đề.”
Sau khi đáp ứng, yên lòng:
“Vậy bao lâu Phùng đại tiểu thư cho hồi âm?”
“Ba ngày , bất kể thành , đều cho ngươi một câu trả lời.” Phùng Tranh ngữ khí quả quyết.
“Được, chờ cô ba ngày!” Âu Dương Lỗi xong, liếc mắt Âu Dương Tĩnh.
Ý tứ rõ ràng, nếu giúp , Âu Dương Tĩnh cũng đừng mong dễ sống.
Âu Dương Tĩnh đỡ Âu Dương thị, sắc mặt trắng bệch.
Phùng Tranh hiểu rõ sự ỷ thế của Âu Dương Lỗi.
Một gia đình mất phụ , chủ chính là trưởng, đừng đánh mắng , dù bán cho nô cũng chẳng ai ngăn cản .
Nàng ngoài mặt biểu lộ điều gì, trong lòng lạnh.
TBC
Có Lục Huyền âm thầm thúc đẩy, ngày mai tất ngôn quan dâng tấu lên Hoàng đế, cáo buộc Âu Dương Lỗi nghi vấn gian lận khoa cử. Chỉ cần điều tra rõ ràng, đánh bằng trượng là điều thể tránh khỏi. Nếu Hoàng đế nổi giận, e rằng còn phát vãng biên cương sung quân.
Nàng cùng Âu Dương Lỗi những lời , chẳng qua là để tranh thủ thời gian bảo vệ mẫu tử Âu Dương Tĩnh mà thôi.
“Vậy ngươi mau mời đại phu cho bá mẫu .”
“Được.” Có hy vọng cho tương lai, Âu Dương Lỗi nhanh rời khỏi cửa.
“Phùng tỷ tỷ…” Âu Dương Tĩnh Phùng Tranh, thôi.
Phùng Tranh mỉm trấn an:
“Trước tiên đỡ bá mẫu trong .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phung-tranh-dich-nu-trung-sinh-lo/chuong-127-phung-thuong-thu-tung-trai.html.]
Âu Dương Tĩnh gật đầu, dìu Âu Dương thị phòng nghỉ, đút nước, lau mồ hôi, đắp chăn mỏng, đó cùng Phùng Tranh bước ngoài nhà.
Nhìn cảnh tượng tàn tạ khắp viện, vành mắt Âu Dương Tĩnh đỏ hoe:
“Phùng tỷ tỷ, phụ g.i.ế.c , đại ca chính là con của tội nhân, tước bỏ công danh cũng là lẽ đương nhiên. Tỷ nếu thỉnh tổ phụ giúp đỡ, chẳng sẽ khiến mang vạ lớn ?”
Phùng Tranh chớp mắt:
“Ta chỉ giúp đỡ, là giúp khôi phục công danh.”
“—”
Một bàn tay vươn , đặt nhẹ lên vai Âu Dương Tĩnh.
“Âu Dương , chỉ giúp .”
“Giúp ?” Ánh mắt Âu Dương Tĩnh lộ vẻ mơ hồ.
“Nếu nguyện tin , hãy kiên nhẫn đợi ba ngày, tin rằng cảnh của sẽ chuyển biến.”
Âu Dương Tĩnh vội gật đầu:
“Muội tin Phùng tỷ tỷ!”
Trong lúc gian nan thế mà còn bạn bè tới thăm, nàng thể tin?
“Âu Dương , giả như… lệnh cũng gặp họa, sẽ ?”
Âu Dương Lỗi hiện chỉ tước bỏ công danh, vẫn thể sống cuộc đời bình thường. nếu phát hiện gian lận khoa cử, sự tình sẽ khác.
“Có liên lụy đến và mẫu ?”
“Không , nhưng hai thể mất chỗ dựa của gia môn.”
Âu Dương Tĩnh khẽ lạnh:
“Muội thiết với Phùng tỷ tỷ, thì chẳng sợ khác chê . Vừa tỷ cũng thấy , trưởng như , chẳng cũng chẳng .”
Nàng còn trông cậy gì ở đại ca?
Từ nhỏ trong nhà gì ngon đều dành cho đại ca, rõ ràng hơn nàng sáu tuổi, năm mười ba tuổi còn tay đánh nàng, chỉ vì hôm đó về nhà sớm thấy nàng ăn bánh quế hoa, liền cho rằng mẫu vụng trộm cho nàng ăn riêng.
Phụ thì cứ uống rượu say liền : thể giúp đỡ ca ca, thì nuôi con nàng ích gì.
“Muội chỉ mong mẫu sớm bình phục, sống nương tựa cùng là đủ .” Vành mắt Âu Dương Tĩnh đỏ hoe.
“ , thấy khác?”
Âu Dương Tĩnh cắn môi tức giận:
“Hai vị di nương mang theo ít châu báu, dẫn bốn bỏ trốn, ngay cả vài hạ nhân cũng chạy mất, chỉ còn nha cận của ở .”
Chỉ trong hai ba ngày ngắn ngủi, nàng nếm trải đủ sự lạnh nhạt của lòng và sự khắc nghiệt của thế gian.
“Rồi sẽ thôi.”
Phùng Tranh ở cho đến khi Âu Dương Lỗi mời đại phu đến khám bệnh và kê đơn thuốc cho Âu Dương thị, lúc mới rời khỏi.
Trên đường về, nàng dặn Tiểu Ngư:
“Đi tìm Tiền Tam, bảo hai hôm nay để mắt đến nhà Âu Dương, nếu Âu Dương cô nương gặp chuyện thì lập tức báo tin.”
Dù dùng lời lẽ định Âu Dương Lỗi, nhưng thể đặt kỳ vọng .
Một tai biến gia đình thể hung hăng dọa nạt , thể tín nhiệm trọn vẹn?
Nàng với Âu Dương Tĩnh rằng chuyện sẽ khá lên, chỉ là lời an ủi, mà còn là một lời hứa.
Sáng hôm , một vị ngự sử phong thanh dâng tấu, trình lên Khánh Xuân đế việc Âu Dương Lỗi thể gian lận trong khoa cử.
Khánh Xuân đế tên Âu Dương Lỗi chính là con tên đồ tể mưu tài hại mạng, lập tức do dự hạ lệnh tra xét kỹ lưỡng.
Gian lận khoa cử là chuyện đại sự, Hình bộ, Đô sát viện và Lễ bộ mỗi nơi cử một phối hợp điều tra.
Kỳ thi hương mới qua bao lâu, bài thi vẫn lưu giữ cẩn thận, tra xét việc khó.
Quan viên Hình bộ và Đô sát viện xem xét cẩn trọng quyển bài thi mực đỏ và mực đen của Âu Dương Lỗi suốt một hồi, một :
“Xét hai quyển , hình như vấn đề gì.”
Phùng Thượng thư chính là đại diện Lễ bộ phụ trách vụ , liền lắc đầu:
“Không vấn đề ư? Theo lão phu thấy, bài bình bình, đó chính là vấn đề lớn nhất.”
Thị lang Hình bộ :
“Cũng thể coi là vấn đề. Tuy xuất sắc, nhưng miễn cưỡng vẫn xem , mà tiêu chuẩn của mỗi vị đồng khảo quan giống .”
Viên quan Đô sát viện cũng :
“Điều tra gian lận khoa cử hết sức thận trọng, nay bài vẫn còn coi , tiện kết luận hành vi gian lận.”
Đã ở chốn quan trường nhiều năm, họ tự nhiên hiểu rõ, gian lận khoa cử dễ, nếu định tội, ắt sẽ dây dưa đến nhiều .
Phùng Thượng thư vuốt chòm râu dài:
“Việc dễ thôi, thì mở hết bài thi mực đỏ – mực đen của bộ thí sinh trúng tuyển kiểm tra là xong!”
Làm Thượng thư Lễ bộ bao năm, bắt gian lận khoa cử, ông kinh nghiệm lắm!