Phùng Tranh Đích Nữ Trùng Sinh Lộ - Chương 218: Ngự Hoa Viên

Cập nhật lúc: 2025-09-19 22:41:40
Lượt xem: 56

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tô quý phi lời nào, lặng lẽ đánh giá Phùng Tranh.

Thiếu nữ tuổi mười sáu mười bảy, tựa như đóa hoa tươi nhất giữa vườn mùa hạ, rạng rỡ ngập tràn sức sống, khiến chẳng thể rời mắt.

Làn thở thanh xuân tràn đầy khiến ánh mắt Tô quý phi trầm xuống.

Quả là trẻ trung, quả là tươi .

Tô quý phi hề thích điều đó.

Sự im lặng đầy áp lực của Tô quý phi khiến khí trong điện ngưng đọng. Các cung nhân hầu hạ đều cúi đầu, dám thở mạnh.

Bằng kinh nghiệm, họ lúc nương nương thể sẽ chuyện đáng sợ.

Khi Tô quý phi vui, bà bao giờ để tâm đối diện là ai.

Tiểu thư phủ Thượng thư thì , nếu trách phạt cũng chỉ cúi đầu chịu trận.

Không qua bao lâu, Tô quý phi cuối cùng cũng mở miệng: “Phùng đại tiểu thư thích mèo ?”

Khi bà câu , những ngón tay thon dài sơn đỏ nhẹ nhàng vuốt ve bộ lông trắng như tuyết của con mèo trong lòng.

Phùng Tranh theo bản năng con mèo trắng, lắc đầu .

Nếu chỉ nghĩ đến Lai Phúc, nàng là một vạn phần yêu thích. từ khi gặp con mèo nhà quý phi — một con “công tử mèo” kiêu ngạo — thì thiện cảm đều tan biến.

“Có con thích, con thích ạ.” Phùng Tranh đáp.

Vẻ ung dung của Tô quý phi khựng trong chớp mắt.

Câu trả lời vượt ngoài dự liệu của bà .

Tô quý phí vuốt mèo hỏi, tinh ý hẳn đáp “thích”, để bà thuận thế hỏi tiếp: thích mèo, hôm đó vì thấy Tuyết Đoàn bỏ phản ứng?

Là thực sự thờ ơ, cố ý khiến các tiểu thư khác chạm mặt Ngô vương?

câu trả lời của Phùng Tranh chặn hết đường tiếp theo.

“Thích là thích, thích là thích. Phùng đại tiểu thư , bổn cung chút hiểu.” Tô quý phi khẽ nheo mắt, thần sắc khó dò.

Đôi mắt trong trẻo của thiếu nữ thẳng tránh né, ngữ khí nhẹ nhàng như thể thấy câu hỏi của Tô quý phi lạ: “Cũng giống như thôi, ai cũng sẽ thích, thích, chẳng ai thể thích tất cả .”

Tô quý phi từng ai chuyện như , khẽ nhướng mày bật : “Phùng đại tiểu thư thật là miệng lưỡi lanh lợi.”

Hai chữ “lanh lợi”, nếu từ miệng các phu nhân thốt , thường chẳng lời khen.

Phùng Tranh cụp mắt: “Nương nương quá lời .”

Tô quý phi khẽ nhướng đôi mày chăm chút tỉ mỉ, thản nhiên hỏi: “Phùng đại tiểu thư thấy Tuyết Đoàn, thích ?”

Con mèo trắng dường như hiểu lời chủ, nheo mắt sang.

Khóe miệng Phùng Tranh giật, nhưng cuối cùng vẫn nỡ dối: “Người trăm loại tính tình, mèo cũng , thích dựa lúc chung sống mới .”

Nàng , Tô quý phi đang giăng bẫy từng bước.

Việc nàng ở đây chứng tỏ Tô quý phi rõ sự việc hôm đó.

Nếu nàng thích Tuyết Đoàn, ắt hẳn sẽ chất vấn tại thấy mèo lạc tìm.

Nếu thích, thì lập tức đắc tội quý phi, bắt là chuyện dễ dàng.

Đằng nào cũng , chi bằng cứ thuận lòng .

Tô quý phi khẽ chau mày, cảm nhận rõ sự kín kẽ chê của thiếu nữ mặt.

Ánh mắt dò xét rơi gương mặt trong sáng tì vết, quý phi sủng ái nhất hậu cung cuối cùng cũng mất kiên nhẫn.

Đã thể bắt bẻ bằng lời, thì cần lý nữa.

Kẻ khiến bà vui, bà cũng sẽ để yên.

Cơn giận đè nén trong lòng Tô quý phi vài ngày, lúc như sắp bùng nổ.

Nghĩ đến việc thiếu nữ mặt khả năng là khiến thanh danh con trai tổn hại, dù chỉ là một tia khả nghi, Tô quý phi cũng định bỏ qua.

“Lời của Phùng đại tiểu thư quả thật khiến bổn cung mở mang tầm mắt. Có điều—” Tô quý phi ngừng , ánh mắt chợt lạnh băng, “Bổn cung giống như Phùng đại tiểu thư.”

Sự lạnh lẽo đột ngột khiến Phùng Tranh căng thẳng, nàng bình thản chờ đối phương tiếp.

“Bổn cung thấy thích , mới lòng cận.” Bàn tay trắng muốt của Tô quý phi vươn , khẽ nâng cằm thiếu nữ trắng mịn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phung-tranh-dich-nu-trung-sinh-lo/chuong-218-ngu-hoa-vien.html.]

Khi Tô quý phi nghiêng đến gần, hương thơm nhè nhẹ tỏa bao quanh lấy Phùng Tranh.

 

Một mỹ nhân tuyệt sắc, tuổi tác khó đoán, mỉm nhẹ đến rợn : “Bổn cung Phùng đại tiểu thư, càng càng thấy thích.”

Những móng tay tỉ mỉ chăm sóc như những lưỡi d.a.o nhỏ, khẽ khàng lướt qua làn da mong manh trắng mịn của thiếu nữ.

Không con gái nào là để tâm đến khuôn mặt của .

trong đôi mắt trong veo , Tô quý phi thấy chút sợ hãi nào.

Điều đó càng khiến bà bực bội, tay càng dùng lực mạnh hơn một chút.

Phùng Tranh cảm nhận rõ ràng móng tay cào nhẹ qua da, cảm giác đau rát bắt đầu lan .

“Thưa nương nương, đau .” Nàng bình tĩnh lên tiếng.

Tô quý phi là loại càng thấy khác sợ hãi, càng khoái chí.

Ở nơi như Diêu Hoa Cung, nếu bà khiến ai đó khốn đốn, quá nhiều cách — nhưng trực tiếp hủy dung một tiểu thư quan gia, là điều khó xảy .

Là phi tử sủng ái của thiên tử, mẫu của Ngô vương, Tô quý phi là chỗ dựa lớn của . nếu trở thành yêu phi, thì là dấu hiệu dẫn đến diệt vong.

Tự tay hủy dung tiểu thư nhà quan lớn mà chẳng lý do — chỉ yêu phi mới chuyện đó.

Mà “yêu phi”, trong mắt thế nhân, luôn gắn liền với “vong quốc”.

như Phùng Tranh đoán, bàn tay đang nâng cằm nàng đột ngột buông xuống, nàng thở phào một nhẹ nhõm.

“Bổn cung thích ngắm những điều đẽ, gương mặt của Phùng đại tiểu thư đúng là mãi chán.” Tô quý phi mỉm như từng sát khí ngầm đó.

“Dung mạo của tiểu nữ, chẳng thể sánh bằng nương nương dù chỉ một phần.” Phùng Tranh cúi đầu đáp.

TBC

Tô quý phi khẽ : “Chỉ riêng tuổi trẻ thôi, là bổn cung sánh .”

Phùng Tranh nhẹ giọng: “Thiếu nữ thì hàng ngàn hàng vạn, nhưng quý phi nương nương thì chỉ một.”

Tô quý phi bật .

Dù thật giả, câu thuận tai.

Thật đáng tiếc.

Tô quý phi tựa lưng mỹ nhân tháp, đôi mắt khẽ híp lười biếng: “Bổn cung quả thật càng càng thích Phùng đại tiểu thư, như hoa nở trong vườn . À , hoa hồng ở Ngự Hoa Viên đang nở rộ, Phùng đại tiểu thư hãy giúp bổn cung hái vài nhành về cắm bình nhé.”

Giọng điệu dịu dàng, dáng vẻ yêu kiều, nhưng rõ ràng là đang sai khiến khác — vẻ ban ơn, khiến kẻ khác khó mà vui mừng.

Nhiều hẳn sẽ cảm thấy sủng ái mà kinh hãi, nhưng Phùng Tranh thì .

, nàng cũng tiện từ chối.

Trầm ngâm một lúc, nàng khẽ khom gối nhận lời.

“Tiểu Lương Tử.” Tô quý phi giọng nhẹ như lan, gọi một tiếng.

“Nô tài mặt.”

“Đưa Phùng đại tiểu thư đến hoa viên.” Tô quý phi nội thị với ánh mắt đầy ẩn ý, “Chăm sóc thật cho Phùng đại tiểu thư.”

Tiểu Lương Tử một tiếng, khóe miệng khẽ nhếch như thể hiểu ý.

“Phùng đại tiểu thư, mời bên .”

Phùng Tranh gật nhẹ đầu, bước theo Tiểu Lương Tử.

Vườn hoa trong cung quả thật rộng hơn hẳn ở phủ Thượng thư, cũng là hoa lạ cỏ quý.

Trên mặt Phùng Tranh thể hiện gì nhiều, nhưng ánh mắt luôn lặng lẽ quan sát khắp nơi.

Nàng tin việc Tô quý phi cho nàng hái vài nhành hoa đơn giản như .

Nếu gây chuyện, chắc chắn thể tách rời khỏi tên dẫn đường .

“Phùng đại tiểu thư đầu cung nhỉ?” Tiểu Lương Tử híp mắt hỏi.

“Ừ.”

“Vậy đại tiểu thư tranh thủ ngắm hoa viên cho kỹ nhé, nơi nhiều loài cây cỏ bên ngoài .”

“Ừ.”

Tiểu Lương Tử lặng lẽ nghiến răng, tay đưa chỉ: “Ngài xem, ao cá chép Nhật lắm.”

 

Loading...