Bình thường vốn dĩ   sợ máu, nhưng  hiểu  bây giờ  thấy m.á.u  chẳng hề lo sợ, mà chỉ lẩn quẩn quanh trong đầu  lúc  một câu hỏi tại  ông tổng giám đốc    thấy khá là quen thuộc dù chỉ gặp mặt cách đây mấy phút mà thôi.
Chị Lan thấy cảnh tượng bàn tay  chảy m.á.u thì chị liền hét lên,  ngại sự  mặt của tổng giám đốc lúc 
" Huyền em cắt trúng thịt  kìa,   ai  gì cầm m.á.u   hả?
Chị Lan hét lớn nên đồng loạt tất cả những ai trong kho đều đổ dồn ánh mắt  về phía ,  thì tỏ  vẫn  bình thường, còn chị Lan  khá lúng túng,  ai cứ lóng nga lóng ngóng lo cho   mà  thấy thương vô cùng nên dù cơn đau đang truyền đến bàn tay  nhiều nhưng  vẫn cố kìm nén sắc mặt   mà trấn an chị.
"Em   , chị đừng lo nè?
Chị Lan gắt 
" Con nhỏ , vết thương hở quá trời kìa? Không khéo m.á.u chảy nhiều  xỉu ngay đấy?
"Em...…?
 đang trả lời chị Lan  hết câu thì bất ngờ    dứt khoát cầm chặt lấy bàn tay   đó đưa  miệng  mút chặt  cho m.á.u chảy nữa, trong giây phút bất ngờ  liền ngước lên, mấy giây  đáy mắt cơ hồ sững  khi  đang cầm tay  đó chính là Hoàng Anh.
Môi Hoàng Anh miết lấy da thịt nơi bàn tay , cảm nhận sự tận tình của  tâm tình  như chấn động, đôi mắt mở hết cỡ   hành động  của   mà cảm động   nên lời  lúc  Hoàng Anh cũng  ngước ánh mắt lên  lấy .
Cả  gian như ngưng động ,   trong phòng  khựng  cả khi mà trông thấy giám đốc  hành động lạ  với  và  đó là tiếng xì xào nho nhỏ bàn tán
" Này giám đốc  gì thế?
"Ui giám đốc dùng miệt bịt vết thương cho nhân viên kìa, soái ca quá trời ơi?
" Vậy là giám đốc thích Thu Huyền hả ?
"Hai  đó chắc chắn  gì bí mật ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/qua-khu-va-hien-tai-hrns/chuong-10.html.]
" Cô gái đó sướng nhỉ mới    giám đốc ưu ái thế?
Những lời  đó   hết rõ đến từng câu từng chữ dù cho họ   nhỏ thật nhỏ  chăng nữa, cùng với đó là những ánh mắt soi mói khiến cho   khỏi  hổ, gương mặt tái  vì ngượng ngùng,còn Hoàng Anh   vẫn vô cùng bình thản, nét mặt lạnh lùng chẳng chút biến sắc cơ hồ như   chẳng để tâm đến những lời  của  .
 cũng trong lúc  đằng  chúng  chú Vũ tổng giám đốc lớn tiếng quát lên
" Mọi  giải tán, ngừng việc chứ   tụ tập rõ . Ai  phận sự thì theo  Bình  ngoài phụ   .
Tiếng  uy nghiêm phát  ngay lập tức tất cả   đều giải tán, còn  trong kho chỉ  , Hoàng Anh và tổng giám đốc.
Sau một lúc thì Hoàng Anh cũng ngẩng mặt lên rời khỏi tay ,  xuống vết thương m.á.u  ngừng chảy chỉ còn  vết thịt  cắt khá sâu,  nhíu mày thở phào.  lúc   chú Vũ  với Hoàng Anh
"Chú lấy băng gạc   để chú băng giúp cho con bé, con xem  hợp đồng giúp chú ,  vài vấn đề chính con cần  là  giải quyết đó.
" Dạ con   chú!
Hoàng Anh nhanh chóng gật đầu, ánh mắt     một   đó  tới bàn  việc.
Đối diện với chú Vũ quả thật   chút sợ, nên khi thấy chú   xuống chiếc ghế cạnh , chú định cầm tay  băng vết thương  giúp   liền rút tay   đó  với chú
" Tổng giám đốc con con   ạ,  phiền chú thế  !
Chú  nhíu mày    trầm giọng trả lời
"Đưa tay đây chú băng ,  phiền chi cả?
Nghe chú Vũ  thế nên  đành rụt rè đưa bàn tay của  , chú   hài lòng  đó  cầm chai thuốc mở nắp định sát khuẩn vết thương giúp  thì bất chợt tầm mắt chú khựng   thật lâu  bàn tay ,  giọng chú tự nhiên run lên, vầng trán cao với những nếp nhăn bây giờ càng thêm khít chặt.
" Cháu...bàn tay cháu tại    cái vết bớt ?