Dừng  ngay  một nhà hàng sang trọng,  ngơ ngác bước xuống.Do dự  chờ trong khi đợi Uyên gửi xe. Thật sự   nghĩ Uyên  chở  đến nơi sang trọng , mà cũng    ki bo với em , nhưng  nơi   cũng đoán  suất ăn bao nhiêu tiền ,  sợ   đủ tiền trả do chính  mời  em của Uyên mà, lúc đó chắc  sẽ ngại lắm.
Uyên  tới,  thấy  đang  thẫn thờ, hai bàn tay thì bấu   liên tục Uyên liền bật . Em vỗ vai  một cái  đó  khẽ bên tai .
"Chị yên tâm   em chờ   trong nhà hàng  nên coi như hôm nay  em ảnh trả tiền chị đừng  lo. Hôm nào  hai chị em  lúc  em sẽ để chị trả. Đi nào   trong  chị.
 gật đầu   theo  cái Uyên chẳng mấy chốc  tầm mắt  bắt gặp một bóng dáng  cao to mặc nguyên cây vest màu đen mái tóc chải cao vuốt keo bóng bẩy đang  ngay bàn tiệc chờ đợi.
"Anh Hai! Tiếng Mỹ Lan gọi lớn, con bé mừng rỡ rối rít chạy đến  chần chừ ôm lấy  đàn ông  mặt, còn  đó thì chỉ  im lặng, tay khẽ đưa lên che miệng nghiêm mặt lạnh lùng nhưng trong đáy mắt  toát lên vẻ nhu tình hắng giọng một cái rõ to.
" Này ở đây là nhà hàng đấy, ôm ấp vô tư thế  em định để  hai em ế vợ luôn ?
Mỹ Lan lập tức buông  phụng phịu    đáp trả
"Thì  hai ế,  hai nuôi em cả đời.
" Cái con nhỏ ? Anh  rãnh mà theo tò tò trông chừng em  nhé!
Nói đoạn ánh mắt ai  hướng đến chỗ ,  đó   nhíu mày tỏ  sự ngạc nhiên lên tiếng hỏi Mỹ Lan
"Đây là…?
Mỹ Lan    đó nó  , chạy vội kéo tay   . Nó 
" À em quên giới thiệu. Đây là chị Thu Huyền, chị... mà  coi như chị Huyền là bạn em .
Anh    gật đầu còn  ngại ngùng cúi đầu chào  hai của Mỹ Lan một tiếng  đó cả ba kéo ghế  xuống.
Thực đơn  là những món sang trọng  trưng bày  bàn  khỏi khiến cho  trầm trồ.
Cả ba bắt đầu dùng bữa, cuộc trò chuyện qua  giữa Mỹ Lan và  hai em  bắt đầu
Còn  vì ở giữa  gian sang trọng xa lạ  phù hợp với bản   nên     bắt chuyện với  em nhà họ luôn, lâu lâu chỉ  góp vui khi  những mẩu chuyện hài mà Mỹ Lan đang kể cho  trai của  .
Cuộc  chuyện trôi qua gần một tiếng đồng hồ thì bất ngờ Mỹ Lan  điện thoại,  đang cầm đôi đũa gắp một miếng rau đưa  chén  thì liền khựng tay  khi mà  thấy Mỹ Lan bắt máy, và cả khuôn mặt hiện  vẻ rạng ngời
"Em  nè . À em đang ở nhà hàng X  chạy sang đón em nhé!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/qua-khu-va-hien-tai-hrns/chuong-4.html.]
Tắt điện thoại, nụ   môi Mỹ Lan mỗi lúc càng sâu đậm, thì cùng lúc bên   hai con bé lạnh lùng lên tiếng
" Em   chuyện với ai ? Còn nữa, giờ  em còn   ?
Mỹ Lan   , con bé  vẻ khép nép
"Là...bạn trai em? Anh hai em lớn , em  quyền tự do quen bạn chứ?
" Anh  cấm nhưng hôm nay em đưa bạn em  nhưng em   với bạn em? Vậy Thu Huyền thì  hả?
"Em…?
Mỹ Lan  sang  với vẻ mặt khó xử
" Chị Huyền em...m.. là để em gọi  em hồi bạn em. Xin  chị em quên mất.
Thấy con nhỏ buồn mà  ngại. Nên liền ngăn Mỹ Lan  khi con bé đang cầm điện thoại để gọi bạn
"Không . Em cứ  . Tý chị bắt xe ôm về  mà.
Mỹ Lan thấp thoáng trong tầm mắt mấy giây vui vẻ nhưng vẫn ngượng ngùng hỏi  
" Có   chị? Hay là…?
Mỹ Lan  mấy tiếng chợt ngưng   đó  sang Hoàng Anh, nó kéo tay của   lên giọng nài nỉ
"Hay là  hai chở chị Huyền về giúp em ...Anh hai… thật sự em  chuyện   gấp mà?
Hoàng Đứng trừng mắt im lặng, Mỹ Lan  tiếp tục
" Anh hai giúp em  mà. Anh hai mà  giúp em  cuối tuần em hông về thăm  nha, em để  hai về đấy?
Sau câu   vẻ như hăm dọa của Mỹ Lan thì từ phía Hoàng Anh chỉ đành thở dài một tiếng? Anh  tặc lưỡi đáp
"Được  coi như  sợ em. Đi  cô nương tý  đưa Huyền về.  em nhớ giữ lời đó vì cuối tuần    chuyến   Hà Nội .Anh  về thăm  .
" Ok  hai…