Quán ăn nhỏ Như Ý ở Biện Kinh - Chương 236
Cập nhật lúc: 2025-10-11 01:03:28
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi nàng đầu , lúc thấy một giỏ sơn tra chất đống ở góc tường, nghĩ đến món Sơn Tra Phủ còn , Khương Như Ý xoay tới, lấy vài nắm sơn tra tươi sáng, khi rửa sạch bằng nước, nàng cầm một con d.a.o nhỏ bắt đầu khoét hạt sơn tra.
Nàng cúi đầu sơn tra trong tay, một lúc lâu, phiền não thở dài một .
Sau khi thông báo chuyện mở đại thực điếm cho khách quen, gia đình Dương Lang quân bên cạnh cũng chính thức lên đường.
Sáng sớm hôm đó, Khương Như Ý ôm mấy hũ đào hộp, cùng bánh nếp, thịt khô và các món ăn khác, đưa cho nương tử của Dương Lang quân, tiễn họ rời , trở về thực điếm.
Trong thực điếm, tĩnh lặng, chỉ A Xà và Tề Phi ghế, chờ Khương Như Ý trở về.
Thấy nàng bước thực điếm, hai đồng loạt về phía nàng, Khương Như Ý khỏi bật , gật đầu với hai .
A Xà và Tề Phi , cùng reo hò vui vẻ.
Đến gần buổi trưa, quản sự Thanh Nguyệt Lâu đến một chuyến, mang theo khế ước mới , giống như , cần qua bước mãi phốc (đấu giá thuê) nữa, trực tiếp ký khế ước với Khương Như Ý.
Khương Như Ý cùng quản sự thương lượng, vẫn dùng thợ thủ công mở rộng cửa hàng , nhờ quản sự giúp đỡ nhắn nhủ một tiếng.
Quản sự Thanh Nguyệt Lâu liên tục đồng ý, chúc mừng Khương Như Ý một phen, đó mới ha hả rời .
Mấy ngày tiếp theo, tiểu thực điếm đóng cửa. Thợ thủ công đến thực điếm, bắt đầu dỡ tường, tháo cửa sổ và cửa , cả ngày cứ vang lên tiếng đinh đinh đoàng đoàng ngớt.
Vì lầu một vốn dĩ là một thể thống nhất, chỉ là dùng tường ngăn cách, cho nên việc dỡ tường tuy phiền phức nhưng tốn sức lắm. Ngược , ở hậu viện, đúng là dùng gạch dày để ngăn cách hai khu viện, giờ hợp nhất thành một chỗ, thời gian thi công sẽ lâu hơn.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Khương Như Ý thỉnh thoảng buổi sáng thức dậy hoặc buổi tối ngang qua, đều theo thói quen thoáng qua bức tường đang dỡ một nửa, đó mới đầu rời .
Thời tiết ngày càng lạnh, may mắn là ban ngày ánh nắng khá , chiếu lên ấm áp, thợ thủ công trong sân cũng quá lạnh.
Cho nên Khương Như Ý liền bảo thợ thủ công tranh thủ lúc giữa trưa nắng, bận rộn ở hậu viện, thời gian còn thì ở khu thực điếm phía .
Cứ thi công liên tục mấy ngày như , cuối cùng cũng tiến độ nhất định.
“Tiểu nương tử, đại thực điếm của chúng khi nào mới thể trang hoàng xong đây?”
Trong bếp, A Xà tiếng đinh đinh đoàng đoàng bên ngoài, hiếu kỳ hỏi Khương Như Ý.
Khương Như Ý nhào bột dầu thớt, nghĩ nghĩ đáp: “Tóm sẽ muộn hơn cuối tháng, tuy hiện giờ là mùa đông, nhưng may mắn là đến lúc tuyết rơi, nếu đợi đến lúc đó, trời lạnh đất đóng băng, động thổ thì đợi đến năm .”
Khương Như Ý cũng cảm thấy thời điểm hợp nhất đại thực điếm cho lắm, nhưng ai bảo địa điểm , tiền thuê đặc biệt thích hợp cơ chứ?
Hơn nữa còn cần chuyển chỗ, khách quen qua đều là quen, giáp với đường lớn, cho nên dù phiền phức một chút, Khương Như Ý vẫn cảm thấy vô cùng hài lòng.
A Xà lời an ủi của tiểu nương tử, miệng “Ồ” một tiếng, nghĩ , quả thật là như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-an-nho-nhu-y-o-bien-kinh/chuong-236.html.]
Nàng chỉ lớp vỏ dầu nước và bột dầu mặt Khương Như Ý: “Tiểu nương tử cái gì ?”
Khương Như Ý A Xà hỏi, rộ lên: “Cả ngày rảnh rỗi vô vị, ít Mai Hoa Tô cho và Tề Phi ăn.”
A Xà là món bánh từng ăn, trong lòng lập tức mong chờ.
Khương Như Ý cho bột hồng khúc vỏ dầu nước, nhuộm thành màu hồng nhạt, dùng vỏ dầu nước bọc bột dầu, cán cuộn và ép phẳng nhiều , bên trong bọc nhân đậu đỏ.
Sau đó, nàng đặt khối bột Mai Hoa Tô màu hồng trong lòng bàn tay, bắt đầu dùng d.a.o nhỏ khắc cánh hoa mai và nhụy hoa.
Việc điêu khắc cần sự kiên nhẫn, nếu khắc quá nông, khi nướng xong vết tích sẽ rõ ràng, nếu khắc quá sâu, lớp vỏ ngoài sẽ đứt, lộ nhân bên trong, mất vẻ .
A Xà Khương Như Ý kiên nhẫn dùng d.a.o nhỏ khắc nhụy hoa và cánh hoa mai, chỉ thấy hình dáng sống động như thật, vô cùng.
Nàng : “Mai Hoa Tô tiểu nương tử quá, cứ như thật .”
Khương Như Ý : “Cái còn nướng , đợi lát nữa nướng xong, lớp vỏ bánh co một chút, cánh hoa mai sẽ hé nở bên ngoài, lúc đó mới gọi là sống động như thật.”
Khương Như Ý xong hết những chiếc Mai Hoa Tô mặt, cho lò nướng. Chập tối, Ông Ninh Quận chúa dẫn theo tỳ nữ đến thực điếm, Khương Như Ý A Xà truyền lời, liền vội vàng nghênh đón.
Ông Ninh Quận chúa hôm nay chỉ mang theo hai tỳ nữ, nàng thấy Khương Như Ý bước , liền mỉm dịu dàng với nàng , đó hiếu kỳ trong thực điếm: “Thực điếm của Khương tiểu nương tử, đang trang hoàng ?”
Khương Như Ý vội vàng lắc đầu giải thích với nàng: “Không là trang hoàng , mà là dỡ bỏ bức tường ngăn cách với nhà bên cạnh , dự định mở đại thực điếm.”
Khương Như Ý Ông Ninh Quận chúa cùng hai tỳ nữ, nghĩ đến thực điếm đang bừa bộn, thể , bèn mời nàng hậu viện.
Vừa bước hậu viện, Ông Ninh Quận chúa thấy những phiến đá xanh bằng phẳng, thái phố sạch sẽ, gần tường viện còn dựng giàn che nắng, trong sân nhỏ còn giếng nước, khỏi cảm thán : “Nơi ở của Khương tiểu nương tử, quả thực an lành thoải mái.”
Khương Như Ý , vị Ông Ninh Quận chúa hề vẻ kiêu căng , mời nàng phòng.
Sau đó nàng xoay bếp, bưng đĩa Mai Hoa Tô lò còn nóng hổi , rót hai chén Nga Lê Ẩm Tử, cùng mang phòng.
Ông Ninh Quận chúa thấy Khương Như Ý bưng đồ ăn , liền : “Đa tạ Khương tiểu nương tử khoản đãi, Khương tiểu nương tử đang bận rộn, liệu phiền .”
Khương Như Ý xua tay với nàng: “Không , Quận chúa cần khách khí như .”
Ông Ninh Quận chúa nàng , cũng khách khí với nàng nữa, xua tay cho hai tỳ nữ lui .
Nàng hiếu kỳ đĩa Mai Hoa Tô tay Khương Như Ý, khi thấy món bánh điểm tâm sống động như thật bên trong, khỏi cảm thán một tiếng: “Món điểm tâm thật tinh xảo.”
Đợi nàng đưa tay cầm một miếng nếm thử, miệng chỉ thấy lớp vỏ ngoài của Mai Hoa Tô xốp giòn, rụng từng lớp, nhân bên trong mềm mịn, bất ngờ là nó ngon đến thế.