Quán ăn nhỏ Như Ý ở Biện Kinh - Chương 237
Cập nhật lúc: 2025-10-11 01:03:29
Lượt xem: 21
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ông Ninh Quận chúa kinh ngạc về phía Khương Như Ý: “Mai Hoa Tô Khương tiểu nương tử thực sự ngon, từ đến nay từng ăn món nào ngon như .”
Khương Như Ý vị Ông Ninh Quận chúa ôn nhu kiều diễm , cảm thấy nàng thực sự cách chuyện, thảo nào, vị Từ Lang quân chút phóng đãng , nàng nắm gọn trong tay.
Khương Như Ý thầm cảm thán trong lòng, đó liền tò mò hỏi: “Hôm nay Quận chúa đến một , Từ Lang quân cùng Quận chúa ?”
Ông Ninh Quận chúa Khương Như Ý hỏi, khẽ thở dài một tiếng, mặt lộ vẻ phiền não.
Khương Như Ý chớp chớp mắt, vị Ông Ninh Quận chúa tính tình ôn hòa nhưng thủ đoạn , trong lòng thực sự hiếu kỳ.
Ông Ninh Quận chúa tiên trả lời câu đó, mà cầm một miếng Mai Hoa Tô lên, đặt trong lòng bàn tay quan sát kỹ.
Chiếc Mai Hoa Tô chỉ bằng nửa lòng bàn tay, bề mặt lộ một màu hồng nhạt, năm cánh hoa mai xếp lớp bung nở, bao bọc nhân bên trong, ăn xốp giòn và ngọt ngào.
Khương Như Ý thấy nàng thích, rõ ràng cách Mai Hoa Tô cho nàng .
Ông Ninh Quận chúa xong tấm tắc khen ngợi: “Tuy hoa mai thật, nhưng giống hoa mai, hai chữ ‘hình tượng’ , Khương tiểu nương tử nắm tinh túy .”
Khương Như Ý : “Quận chúa nếu ăn món từ hoa thật, cũng khó.”
Nàng thấy Ông Ninh Quận chúa hiếu kỳ , tiếp tục : “Đợi đến cuối năm, khi cả cây hoa mai nở rộ, hái xuống Mai Hoa Phù Dung Thang, Mai Hoa Hà Cao (bánh tôm hoa mai), cùng với đậu phụ Mai Hoa Đậu Phụ. Món ăn hương vị tươi ngon, hoa mai từ từ nở rộ, mắt thì khỏi , còn mang theo một chút lãnh hương của hoa mai.”
Một bàn tiệc hoa nhã nhặn như thế , nghĩ rằng ai thấy cũng nhịn nếm thử một miếng.
Ông Ninh Quận chúa Khương Như Ý hình dung, nghiêm túc suy nghĩ một chút, quả thực cảm thán gật đầu: “Tuy giờ ăn, nhưng Khương tiểu nương tử hình dung, cảm thấy thật nhã .”
Khương Như Ý bật , nàng bưng Nga Lê Ẩm Tử lên uống một ngụm, đầu về phía Ông Ninh Quận chúa.
Ông Ninh Quận chúa đón nhận ánh mắt của nàng, bất đắc dĩ thở dài một , lúc mới đến chuyện của : “Nói thì, và Từ Lang cũng gì to tát, chỉ là mấy hôm , y cùng dọn Hành Quán, nhưng y kiên quyết chịu, hai hôm nay còn trốn tránh nữa.”
Khương Như Ý Ông Ninh Quận chúa nhắc đến Hành Quán, nghĩ rằng đó hẳn là nơi các tông thất hiện đang cư trú. Ông Ninh Quận chúa dám mời Từ Lang quân về ở cùng , lá gan thật là, chậc chậc chậc.
Ông Ninh Quận chúa đón nhận ánh mắt mang theo chút tò mò của Khương Như Ý, khỏi lườm nàng một cái: “Khương tiểu nương tử đừng trêu chọc , và Từ Lang định .”
Khương Như Ý gật đầu: “Ta hiểu, hiểu. Mối quan hệ giữa Ông Ninh Quận chúa và Từ Lang quân, phát hồ tình chỉ hồ lễ (phát từ tình cảm nhưng dừng ở lễ nghi), quả thực khiến khác hâm mộ.”
Chỉ là, nếu ở gần ngoài, thầm thì to nhỏ, ghé sát tai thủ thỉ, ánh mắt đuôi mày đều tràn ngập tình ý… Khương Như Ý vị Ông Ninh Quận chúa mặt, khỏi cảm thấy ghen tị từ tận đáy lòng.
Ông Ninh Quận chúa cũng , nàng đưa tay đẩy Khương Như Ý một cái, ghé sát nàng: “Còn Khương tiểu nương tử và Bùi Thiếu Doãn thì ?”
Khương Như Ý đón nhận ánh mắt đầy tò mò tương tự của Ông Ninh Quận chúa, vội vàng thu nụ , xua tay với nàng: “Quận chúa hiểu lầm , và Bùi Thiếu Doãn chỉ là mối quan hệ quen thông thường, như Quận chúa nghĩ .”
Ông Ninh Quận chúa thực sự bất ngờ: “Chỉ là mối quan hệ quen thông thường?”
Ngày đó nàng thấy cảnh Bùi Thiếu Doãn và Khương tiểu nương tử ở chung, rõ ràng là cả hai bên đều tình cảm, chẳng lẽ là do hiểu sai ý?
Ông Ninh Quận chúa mặt Khương Như Ý một cái, Khương Như Ý gượng gạo, bưng chén ẩm tử bàn lên, che chắn tầm dò xét của nàng.
Ông Ninh Quận chúa suy nghĩ kỹ, : “Ta thấy vị Bùi Thiếu Doãn tệ, Khương tiểu nương tử nếu thích, cứ việc chủ động tấn công.”
Khương Như Ý đang uống ẩm tử bỗng khựng , chỉ thấy Ông Ninh Quận chúa khẳng định gật đầu với nàng.
(92) ---
Khương Như Ý bưng chén , một nữa từ tận đáy lòng giơ ngón cái lên với nàng. Phong cách và thủ đoạn của vị Quận chúa quả nhiên lôi lệ phong hành (nhanh chóng quyết đoán) đến thế, hổ danh là nữ trung hào kiệt.
Đợi đến khi Ông Ninh Quận chúa ăn xong Mai Hoa Tô, uống hai chén Nga Lê Ẩm, lúc mới tâm mãn ý túc cáo từ rời .
Khương Như Ý tiễn nàng ngoài thực điếm, Ông Ninh Quận chúa cùng tỳ nữ rời , mới trở về phòng bếp.
Trong bếp, A Xà và Tề Phi đang bày một đĩa Mai Hoa Tô mặt, xem ăn mấy miếng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-an-nho-nhu-y-o-bien-kinh/chuong-237.html.]
Thấy Khương Như Ý bước , hai đều về phía nàng, Khương Như Ý xua tay: “Các ngươi cứ ăn , đừng để ý đến .”
“Vâng.”
A Xà tiểu nương tử mới ở cùng Ông Ninh Quận chúa, chắc chắn ăn , thế là gật đầu, tiếp tục lấy một miếng Mai Hoa Tô ăn.
Khương Như Ý đến bên cạnh giá bếp, từ hàng giá bên sát tường, lấy xuống chiếc hộp nhỏ đựng mật tiễn .
Lúc , Mật Quất và Sơn Tra Phủ xong, Khương Như Ý dùng giấy dầu bọc Sơn Tra Phủ , đựng chiếc hộp nhỏ , còn Mật Quất thì đựng riêng trong một hũ sứ, gần giống như đào hộp.
lúc nào nên đưa hai món cho vị Bùi Thiếu Doãn , Khương Như Ý chút do dự.
A Xà hiếu kỳ về phía tay nàng, hỏi: “Ô, đây là hộp mật tiễn mà Bùi Thiếu Doãn tặng tiểu nương tử ? Tiểu nương tử vẫn đưa cho Bùi Thiếu Doãn ?”
Tề Phi ho khan một tiếng bên cạnh A Xà, A Xà ngạc nhiên đầu y một cái, đó lộ vẻ mặt bừng tỉnh.
Nàng hiểu , tiểu nương tử đang rối rắm đây mà.
Khương Như Ý phía im lặng hẳn, quyết tâm mới hạ xuống đ.á.n.h tan, thôi , dù mấy ngày nay cũng kinh doanh, nàng cũng tính là cố ý trì hoãn.
Khương Như Ý nghĩ đoạn, bèn đưa tay đặt hộp mật tiễn và hũ sứ về chỗ cũ.
Mấy ngày tiếp theo, bức tường ngăn cách trong thực điếm cuối cùng cũng dỡ bỏ , để lộ hình dáng ban đầu.
Thanh Nguyệt Lâu cũ quả hổ là đại tửu lầu, gian lầu một chỉ rộng rãi sáng sủa, mà cách trang hoàng và bố cục cũng vô cùng khí phái.
Mặt đất bộ lầu một đều lát bằng những tấm ván gỗ chắc chắn giống như bên , bước chỉ tĩnh lặng mà mùa đông khi chân giẫm lên còn cảm giác ấm áp, lạnh chân.
Bức tường bên cạnh vì thời gian lâu dài nên trông ố vàng, Khương Như Ý dự định quét vôi .
Nguyên bản tiệm ăn của Khương Như Ý chỉ một bên cửa sổ hướng phố, nay khi phục hồi nguyên trạng, cả hai bên cửa sổ đều hướng đường cái, chỉ đông đúc nhộn nhịp mà ánh sáng cũng cực kỳ , buổi sáng sớm mùa đông trong tiệm ăn cũng cảm thấy vô cùng sáng sủa.
Khương Như Ý dẫn A Thược và Tề Phi cùng trong đại thực điếm, nhân lúc thợ đang quét sơn phết tường, bắt đầu suy tính xem nên tiếp tục đặt bàn vuông nhỏ ở , nơi nào cần bằng bàn lớn.
Ngoài , thể trải thêm vài tấm t.h.ả.m sàn, ngăn cách các khu vực khác .
Bên cạnh đó, còn dùng bình phong và rèm mềm, ngăn vài chỗ nhã gian, bày biện thêm một loại hoa cỏ chịu lạnh.
Ở vị trí cửa , đặt một tấm bình phong lớn thể hiện sự phú quý, dời cả kệ trưng bày món ăn kiêm vị trí quảng cáo ngoài cửa, đảm bảo khách bước là thể thấy ngay.
A Thược tiểu nương tử vạch kế hoạch, kìm tán thưởng: “Nghe tiểu nương tử , quả thực giống như đang mở tửu lầu .”
Khương Như Ý lời A Thược, khỏi , sang sửa cho nàng : “Chúng mở là đại thực điếm, vẫn khác với những đại tửu lầu trong thành.”
A Thược nghĩ : “Chờ đến sang năm, tiệm ăn của tiểu nương tử, chừng sẽ thật sự đổi thành đại tửu lầu đấy.”
Khương Như Ý liếc về phía cầu thang tầng hai, dù giờ chỉ ba bọn họ chuyện, khác cũng thấy.
Khương Như Ý bèn với A Thược: “Được, nếu sang năm quả thật mở đại tửu lầu, sẽ tuyển thêm vài chạy bàn, đến lúc đó đều do ngươi quản lý.”
Vừa Khương Như Ý sang Tề Phi: “Ngoài , tìm thêm vài tiểu công việc vặt trong bếp, tất cả đều do Tề Phi quản. , rao món cũng tuyển hai , và cả chuyên ngoài cửa bếp xẻ thịt vịt nữa.”
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Khương Như Ý quả thực vẫn canh cánh về kế hoạch Vịt của . Nhân dịp sửa sang , nàng yêu cầu thợ xây riêng một cái lò nướng vịt trong bếp.
Tề Phi liếc tiểu nương tử đang vui vẻ, lười biếng khoanh tay: “Được, đến lúc đó chuyên xẻ thịt vịt , thể an tâm món ăn chính.”
Khương Như Ý thế, nghiêng đầu nghĩ ngợi: “Nói như , cần bắt đầu tìm tiểu nhị xẻ thịt vịt ngay từ bây giờ ?”
Tề Phi và A Thược , đồng loạt gật đầu.
Cứ như , Khương Như Ý cùng A Thược và Tề Phi thị sát một vòng, cao hứng trở về sân .